Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 486
Cập nhật lúc: 2024-11-11 19:30:35
Lượt xem: 2
Mộc Kỳ Nhĩ đi tìm Phùng Bình, muốn có được càng nhiều tin tức có liên quan tới Sa Di càng tốt.
Thật ra ở lần trước khi Phùng Bình bị bắt đi cũng không phải là lần đầu tiên hắn ta liên hệ với người ở phía tây.
Trong đầu của hắn ta có không ít những chuyện cũ xưa trước kia, lúc này khi Mộc Kỳ Nhĩ hỏi, hắn ta kể hết mọi chuyện mà mình biết ra:
“Chắc là ngươi đã từng nghe mọi người kể chuyện trước kia rồi, kể từ hồi còn là triều đại trước, quan hệ giữa các tộc trở nên rất căng thẳng. Trong một khoảng thời gian rất dài, các tộc đều cắt đứt liên hệ với nhau, mạnh ai nấy sống, tự sinh tự diệt. Tới triều đại này, thế cục lại lần nữa có sự thay đổi, chỗ nào cũng xảy ra loạn lạc. Chẳng qua, tạm thời các tộc không có nổi lên tranh chấp thôi, bởi vì tộc nào cũng bận rộn chăm lo cho cái mảnh đất nhỏ của mình và cũng không qua lại với nhau nhiều.”
“Mãi cho tới tám năm trước, chẳng biết tại sao đương kim Hoàng đế lại nhớ tới những người ngoại tộc ở khu vực biên giới này, và có ý định lôi kéo Hồi Hột một cách đột ngột như vậy. Ông ta không chỉ truyền lời cho những đứa con rơi chúng ta với ý nghĩ muốn quan hệ khăng khít hơn, mà còn đưa tới một cô công chúa đến hòa thân, dự định kết thân với bộ lạc lớn Nha Địa.”
“Đáng tiếc bọn họ không có thiện cảm với Bệ hạ, cũng không có hứng thú với thủ đoạn của ông ta. Lúc đó các bộ lạc còn đang bận rộn tranh đoạt quyền lực nội bộ, không có tâm tình dính vào mấy chuyện xấu của phương Nam.”
“Chờ chút, thúc vừa mới nói là công chúa hòa thân sao?” Mộc Kỳ Nhĩ giống như là bây giờ mới nhận ra điều gì đó, bỗng nhiên lên tiếng cắt ngang câu chuyện.
Mộc Kỳ Nhĩ rời khỏi quê cha đất tổ từ nhỏ, ở Thành An sống một cuộc sống của người ở tầng dưới chót của xã hội, mấy chuyện như hòa thân này cách cô bé rất xa.
Trước khi gia nhập đội ngũ của Phương Tiên Nhi, thậm chí trước đó Mộc Kỳ Nhĩ còn chưa từng nghe tới cái từ này.
Sau này, cô bé đi theo mọi người, học được rất nhiều tri thức, cũng dần hiểu rõ được rất nhiều chuyện.
Bắt đầu từ triều đại trước, các tộc trong ngoài cắt đứt liên hệ với nhau, việc hòa thân tất nhiên cũng không xảy ra lần nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-486.html.]
Bọn họ đều cho rằng những chuyện này chỉ tồn tại trong các quyển thư tịch, không ngờ rằng ở triều đại này vẫn còn lại người cuối cùng, đây chắc cũng là công chúa hòa thân duy nhất còn tồn tại tới bây giờ.
Bởi vì không nghĩ tới khả năng này nên nói thế nào bọn họ cũng không cảm thấy thuyết phục.
Mộc Kỳ Nhĩ nói: “Phùng Bình thúc, cháu thật sự nghĩ mãi mà không rõ. Bình thường chẳng có ai nghe thấy công chúa có điểm nào đặc biệt, nàng ấy chưa từng có quyền lực ngập trời, cũng không có bất kỳ bản lĩnh thần thánh nào. Nhưng vừa đụng phải chuyện liên quan tới quốc gia đại sự, chỉ trong một đêm công chúa đã được dát lên ánh sáng của thần phật…”
“Trước kia ngay cả việc ăn cơm nàng ấy cũng không thể tự quyết theo ý mình, bây giờ chỉ dựa vào việc hy sinh một mình nàng ấy để đi hòa thân là có thể phổ độ chúng sinh, củng cố quan hệ và bình ổn chiến sự, có thể giải quyết hết tất cả các tranh chấp sao? Rốt cuộc là vì sao chứ?”
Phùng Bình há to miệng, nhất thời không nói ra thành lời.
Mộc Kỳ Nhĩ cũng lờ mờ biết được đáp án.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô bé nhún vai, trên mặt không có bất kỳ cảm xúc gì nhưng cũng không làm khó Phùng Bình nữa.
Cô bé ra hiệu cho hắn ta nói tiếp câu chuyện lúc nãy.
Phùng Bình chậm rãi nói tiếp: “...Tóm lại, Bệ hạ không hề thông báo gì trước mà cứ thế đưa công chúa hòa thân tới. Trong bộ lạc không có ai muốn được Bệ hạ mời chào, nhưng lại không thể ra mặt từ chối việc này để tránh chọc giận ông ta.”
“Thế nên công chúa hòa thân bị đẩy tới chỗ bộ lạc không có tiếng nói nhất lúc này, xem như cho chuyện này một câu trả lời.”
“Bộ lạc đó chính là Sa Di, nghe nói bọn họ vốn cũng không mạnh lắm, sau khi thủ lĩnh già qua đời thì càng thảm bại hơn. Công chúa được gả cho thủ lĩnh trẻ mới lên.”
Sau đó cụ thể bộ lạc này đã xảy ra chuyện gì thì Phùng Bình cũng không biết được.
Hắn ta có thể biết được nhiều chuyện như vậy đều là nhờ “phúc” của Bệ hạ. Ông ta ném tất cả những cục diện rối rắm này cho bọn họ xử lý.