Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 504
Cập nhật lúc: 2024-11-11 19:31:27
Lượt xem: 3
Tiểu thủ lĩnh đã không còn hữu dụng nữa rồi.
Nhưng Mộc Kỳ Nhĩ vẫn lấy được rất nhiều thông tin nhờ vào con đường của Phương Quân.
Công chúa sẽ đề nghị đàm phán hòa bình, một mặt cũng là do nàng ấy bại bởi bọn họ.
Còn ở chỗ Thiết Trụ đã hoàn toàn không còn ai chạy về sào huyệt nữa, tất nhiên là bao gồm cả Sa Di do sắp phải đối phó với bộ tộc phía Tây.
Hiển nhiên công chúa đã tính trước trong lòng về sức chiến đấu của đám người Thiết Trụ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nàng ấy đã bí mật nghe ngóng được rất nhiều chuyện, nếu không cũng không thể khắc chế được vũ khí của bọn họ.
Đấu chính diện chắc chắn không thể nào địch lại được. Công chúa - người biết nhiều tin tức liền nảy ra ý định bắt đám Mộc Kỳ Nhĩ làm con tin.
Dù sao, cuộc chiến với bộ tộc phía Tây lần này đã gần đến hồi kết, công chúa cảm thấy phần thắng của bản thân rất cao.
Cố gắng lâu như vậy rồi, nếu cuối cùng bị Cách La chiếm của hời thì nàng ấy thật sự cảm thấy không cam lòng.
Kế hoạch bắt cóc con tin có thể thực hiện được.
Nhưng nàng ấy tuyệt đối không thể ngờ rằng sau khi Thiết Trụ bọn họ phái chủ chiến lực đi, bố trí phòng thủ trong nơi đóng quân vẫn kín không một kẽ hở.
Thậm chí khi đối phó với các nàng, đối phương còn lấy ra một thứ đồ mới lạ chưa từng được nghe đến bao giờ.
Sức mạnh của thứ đó không chỉ so sánh được với mạch đao nỏ tiễn, mà còn có thể dễ dàng phá nát cả núi đá.
Sự chênh lệch giữa hai bên quá lớn, kết quả thắng bại cũng không kéo dài lâu.
Công chúa không thể bắt được tù binh nên hiển nhiên không thể uy h.i.ế.p được đám người Thiết Trụ.
Cũng may, nàng ấy vốn đã chuẩn bị phương án thay thế và nhanh chóng đề ra chuyện đàm phán hòa bình, còn cử người hòa giải ngược xuôi bắc nam.
Chỉ cần một phe đồng ý, chuyện này cũng sẽ được xem như thành công.
Để tăng sức thuyết phục, công chúa còn tự tay viết hai bức thư giống hệt nhau, đưa đến cả hai miền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-504.html.]
Lúc này Mộc Kỳ Nhĩ đang giữ một bức trong đó.
Cô bé biết chữ nên liền từ chối đề nghị thuật lại nội dung thư của sứ giả, cô bé nhận lấy bức thư rồi mở ra cùng đọc với nhóm người Phùng Bình.
Nhìn thoáng qua tổng thể, nét bút sắc bén cứng cáp, trong mắt của nhiều người đều hiện lên vẻ ngạc nhiên.
Thậm chí Mộc Kỳ Nhĩ còn xúc động thốt lời: "Quả thật là chữ đẹp!"
Nói ra thì thật xấu hổ, cô bé đã học được rất nhiều kiến thức từ Phương Tiên Nhi, thành tích thi cử cũng rất tốt, nhưng chữ viết luôn không đẹp cho lắm. Vả lại cho dù có luyện tập thế nào đi nữa cũng tiến bộ rất chậm. Thế nên cô bé rất ngưỡng mộ tất cả những người viết chữ đẹp.
Xem chữ xong rồi thì đọc nội dung.
"Công chúa nói bằng lòng tặng cho chúng ta vài cái giếng khí đốt và hai lò gốm sứ, chỉ hy vọng có thể để nàng ấy giữ lại được binh lực hiện giờ, để sau này nàng ấy còn trả mối thù diệt môn.”
Mộc Kỳ Nhĩ biết, thật ra giếng khí đốt còn có cả mỏ muối khí đốt thiên nhiên.
Khi khai thác mỏ muối nếu có thể lấy được khí đốt thiên nhiên thì có thế trực tiếp sử dụng nó để nấu muối trên giếng, giảm bớt rất nhiều sức người.
Ở triều đại này, người ta vẫn chưa biết cụ thể khí đốt thiên nhiên là vật gì, nhưng họ đã biết cách này để nấu muối.
Nhưng giếng khí đốt có thể được khám phá ra nhưng không thể đòi hỏi được, công chúa lại có nhiều giếng khí đốt như thế, đoán chừng là do có phương pháp đặc biệt để tìm giếng.
Còn hai lò gốm sứ kia cũng không phải vật tầm thường, dù sao những thứ như lò gốm sứ đi đến đâu đều được ưa chuộng.
Nàng ấy không thiếu muối, lại có cả đồ sứ, bảo sao có thể khiến Sa Di thành ra như thế này.
Mộc Kỳ Nhĩ nghĩ thông suốt những điều này liền tiếp tục đọc.
Trong thư công chúa có nói rằng tên thật của nàng ấy là Từ Vi Ninh và nàng ấy không phải là con gái ruột của Hoàng đế, thậm chí còn không phải con gái của hoàng tộc mà chỉ là con gái của một quan chức nhỏ ở công bộ.
Lúc đó, sau khi Hoàng đế nghĩ ra kế sách hòa thân, ông ta liền chọn nhà nàng ấy trong số đám đám quan viên không quyền không thế nhất trong triều và cho nàng ấy cái danh hào là công chúa.
Sau khi nhận được ý chỉ hòa thân, người phụ thân luôn cưng chiều nàng ấy trên đường về nhà với tâm trạng ngơ ngẩn, rồi gặp phải Phán Vương thế tử phóng ngựa rêu rao và bị ngộ thương mà chết.
Đại ca trong nhà biết được chuyện này liền đi đòi sự công bằng, nhưng cũng bị gán cho tội danh bịa đặt và bị nhốt vào đại lao, chẳng bao lâu sau thì truyền ra tin c.h.ế.t vì tự vẫn.
Sức khỏe của mẹ nàng ấy vốn đã yếu ớt, tin dữ liên tiếp truyền đến đả kích đến sức khỏe của bà ấy khiến bà ấy đã nôn ra m.á.u và buồn bực mà chết.