Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 509

Cập nhật lúc: 2024-11-11 19:31:36
Lượt xem: 13

Chuyện xảy ra trong những ngày này tựa như một giấc mộng.

Phương Quân đến rất kịp thời, làm việc cũng vô cùng ổn thỏa.

Nhưng bọn họ chỉ cần nghĩ đến việc phải bắt đầu cuộc sống với hai bàn tay trắng một lần nữa là đã cảm thấy mù mịt chẳng biết xoay sở thế nào, không biết nên bắt đầu từ đâu.

Hơn nữa, vết thương trên cơ thể đã khép lại, nhưng nỗi đau mất đi người thân lại ùn ùn kéo đến, từng đêm cứ như con d.a.o khoét thịt trong lòng người.

May thay, mọi người không phải đau khổ quá lâu, Phương Quân lại cử đến "tiểu đội chăm sóc tâm lý."

Mỗi ngày đều sẽ có người của tiểu đội đến tìm người dân để trò chuyện.

Những cuộc trò chuyện đều là về những chuyện bình thường, nhưng sau khi tán gẫu xong, mọi người đều cảm thấy chẳng hiểu sao mà trong lòng trở nên thoải mái hơn nhiều.

Thịnh Quân cũng lặng lẽ xem quá trình trị liệu tâm lý.

Nàng nhận ra cho dù là Miên Sùng hay là Cửu Đấu hiện giờ, công tác trấn an sau thiên tai của người xưa đều tốt hơn nàng tưởng tượng nhiều. Đa số người dân đều rất phối hợp, hơn nữa còn có thể thoát khỏi nỗi đau rất nhanh.

Vân Mộng Hạ Vũ

Nguyên nhân có lẽ là do đã gặp phải quá nhiều gian khổ, thế nên cho dù có gặp cái gì đi nữa, mọi người đều muốn tiếp tục sống...

Sau khi chăm sóc tâm lý xong, người dân phát hiện ra rằng những ngày tháng tiếp theo đều được bên Phương Quân sắp xếp kỹ càng đâu vào đấy, hoàn toàn không cần phải đau đầu lo lắng. Những chuyện của sau này đang dần dần trở nên rõ ràng, không còn ai cảm thấy mờ mịt nữa.

Lấy cả nhà Đại Ni làm ví dụ.

Đối với Phương Quân, Đại Ni và Nhị Ni chính là hai đứa trẻ nhỏ, mỗi ngày đến học đường tạm thời để học bài biết chữ là được.

Còn về phần mẹ của Đại Ni đã được sắp xếp vào đội ngũ xây dựng sau thiên tai, có thể tự tay khôi phục gia viên trước đây của mình.

Vốn dĩ Đại Ni không muốn đi học.

Cô bé cảm thấy bản thân chẳng khác gì người lớn cả, có thể cùng mẹ làm việc được rồi.

Nhưng mà, suy nghĩ này rất nhanh đã bị bác bỏ. Cuối cùng Đại Ni vẫn phải ngoan ngoãn đi học.

Chỉ vì tỷ tỷ của Phương Quân nói rằng, bây giờ không cần một đứa trẻ nhỏ như cô bé giúp đỡ. Cô bé chỉ cần chăm chỉ đi học biết chữ, sau này có thể giúp được nhiều việc hơn, trở thành một người lớn đầu đội trời chân đạp đất.

Đại Ni là trưởng nữ, từ nhỏ đã giúp cha mẹ quán xuyến chuyện trong nhà như bà cụ non. Mãi cho đến bây giờ, cô bé cuối cùng cũng được người ta đối xử như trẻ nhỏ. Mỗi ngày đều đi học vô lo vô nghĩ, mới đầu quả thật chưa quen cho lắm.

Nhưng mà rất nhanh cô bé đã hòa nhập với chương trình học phong phú đa dạng của học đường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-509.html.]

Những thứ mà Phương Quân dạy ở đây không giống trong tưởng tượng của Đại Ni lắm.

Trước đây cô bé từng nghe người khác nói những thứ được dạy trong học đường rất nhàm chán, toàn là mấy cái tối nghĩa khó hiểu "chi, hồ, giả, dã" gì đó.

Nhưng các phu tử ở bên Phương Quân lại rất ít khi dạy những thứ đó, nếu như phải dạy thì cũng sẽ phối hợp giảng với những câu chuyện nhỏ sinh động khiến cho Đại Ni nghe chăm chú.

Ngoại trừ văn chương, cô bé còn có thể học được rất nhiều tri thức mới. Trong đó bao gồm cả nguyên nhân hình thành lũ lụt.

Trước đây, nếu có nơi nào xảy ra lũ lụt, Đại Ni sẽ nghe thấy người lớn nói rằng đó là do đã chọc giận thần linh.

Ví dụ như xảy ra lũ lụt là do thần sông nổi giận.

Thần sông vui giận thất thường, không ai có thể đoán được tâm trạng của thần, không ai biết được khi nào thần sẽ nổi giận.

Ở trong sông Sa Hà cũng có một vị thần như vậy.

Bây giờ, Đại Ni lại nghe được một cách nói hoàn toàn khác biệt.

Phu tử nói, dòng sông có lũ định kỳ và mùa nước cạn, lần này bọn họ gặp phải mùa lũ.

Điều này khiến cho Đại Ni bừng tỉnh hiểu ra.

Thì ra trong dòng sông không có thần sông nổi giận, chỉ có mực nước dâng lên và băng cứng làm tắc nghẽn đường sông.

Cái gọi là nổi giận, toàn bộ đều là dựa theo dấu vết mà lần thôi.

Lúc này, nước ở Cửu Đấu mới rút đi không lâu, trong huyện đang tiến hành công tác dọn dẹp ứ đọng và khử trùng.

Đồng thời còn xây một vài công trình lớn, quản lý sông Sa Hà và sửa chữa xây dựng đê đập mới.

Những căn nhà bị ngập nước trong huyện nghe bảo không thể ở được nữa, rất nhiều căn nhà đều phải đập đi xây lại.

Căn nhà của nhà Đại Ni cũng nằm trong danh sách xây lại.

Trước khi xây xong, ba mẹ con vẫn phải sống trong lều ở tạm thời..

Gần đây tinh thần của mẹ Đại Ni rất tốt, bởi vì mỗi ngày làm việc đều có thể được nhìn thấy rất nhiều thứ mới mẻ, sau khi về lại kể cho Đại Ni và Nhị Ni nghe.

"Bên Phương Quân đã vận chuyển một lô tảng sắt lớn và những hòn sắt nhỏ, ghép lại cùng với nhau thành một cỗ máy lớn, gọi là cái gì nhỉ, máy xúc à?"

"Cái thứ đó khó lường lắm, toàn bộ nước bùn chất đống trên đường đều bị nó dùng cái thìa to xúc sạch. Nó còn có thể phá dỡ nhà cửa, chuyển đất đá, làm việc cũng rất nhanh chóng! Phải rồi, đất bị xúc lên, nó còn có thể áp bằng lại rất nhanh.”

Loading...