Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 530
Cập nhật lúc: 2024-11-12 05:23:04
Lượt xem: 1
Thịnh Quân lo lắng chào tạm biệt tiểu đội trưởng, rồi quay trở lại cơ thể của mình, định tìm người báo tin này cho Tảo Nhi.
Vừa chuẩn bị gọi người đến, nàng chợt nghĩ đến một chuyện.
Hiện tại, chỉ cần nàng nâng cấp thêm một chút nữa, thì có thể sẽ bước vào giai đoạn nâng cấp lớn.
Nếu Thịnh Quân đoán không sai, lần này nàng có thể từ cửa hàng tiện lợi nâng cấp thành một siêu thị lớn.
Nhớ lại lần nâng cấp trước.
Sau khi chuyển đổi từ máy bán hàng tự động thành cửa hàng, nàng đã mở khóa được nhiều loại thực phẩm.
Vậy nếu nàng có thể biến thành siêu thị lớn, liệu có thể giống như trước đây, mở khóa thêm nhiều thứ hữu ích, trong đó có những món có thể giúp ích trong đợt rét đậm này?
Hệ thống luôn quan tâm đến bá tánh, trước đây cũng đã hỗ trợ trong các thiên tai, chắc chắn không thể thờ ơ với đợt rét đậm này, chắc là hệ thống sẽ cập nhật thêm hàng hóa mới cho nàng!
Thịnh Quân càng nghĩ càng thấy có lý.
Nếu nói theo một hướng khác.
Dù đến lúc đó, nàng không thể trở thành siêu thị, mà chỉ nâng cấp tính năng, thì biết đâu đó sẽ là tính năng hữu ích, dù sao cũng tốt hơn bây giờ chỉ biết đứng nhìn mà không thể làm được gì cả.
Vấn đề duy nhất cần cân nhắc là, sau khi biến thành siêu thị, nàng nên chuyển đến đâu để ổn định đây.
Nhưng so với việc bá tánh bị c.h.ế.t cóng vì rét đậm, thì đó chỉ là chuyện nhỏ không đáng kể. Có thể chờ đến lúc đó rồi tính sau vậy.
Sau khi nghĩ thông suốt vấn đề, Thịnh Quân lập tức gọi người.
Chuyện này quan trọng, nàng không định truyền lời nữa, mà muốn mời Tảo Nhi đến để cùng nhau thảo luận những vấn đề này.
Vỏ bọc của robot Hai Con vẫn còn ở Thiên Hoa, nên nàng không thể chuyển đổi cơ thể để vào thành, đành phải nhờ Tảo Nhi đích thân chạy một chuyến.
Tất nhiên, Tảo Nhi không cảm thấy phiền gì cả, sau khi nghe Thịnh Quân gọi, nàng ấy nhanh chóng đến trước mặt Thịnh Quân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-530.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Thịnh Quân nói chuyện đợt rét đậm sắp tới trước, Tảo Nhi nghe xong, quả nhiên cau mày, rõ ràng nàng ấy cũng đang nghĩ đến vấn đề sản lượng.
Nàng ấy thở dài nói: “Vừa mới giải quyết xong nạn lũ lụt ở Cửu Đấu, giờ lại thêm một đợt rét đậm nữa, đúng là không có cơ hội để thở dốc mà…”
“Trời giao trọng trách cho con người. Chẳng lẽ là vì chúng ta đang làm việc đúng đắn, cho nên mới gặp phải những thử thách này đúng không? Nhưng cho dù là như vậy, chúng ta cũng tuyệt đối không thể vì sự yếu kém của mình mà khiến bá tánh trở thành nạn nhân, nhất định phải nỗ lực đảm bảo an toàn cho mọi người.”
Thịnh Quân tò mò hỏi: “Ngươi có kế hoạch nào không?”
Tảo Nhi đáp: “Hiện tại, điều ta nghĩ đến là mang vài thứ quý hiếm đến phía Nam để đổi lấy tài nguyên. Còn phải gấp rút xây dựng các biện pháp sưởi ấm cho vài huyện thành chúng ta đang quản lý, sau đó chúng ta có thể di chuyển một số người từ nơi khác đến để tránh thảm họa lần này. Những nơi có điều kiện, có thể lắp thêm vài cái giường sưởi. À, hình như mấy cái lều vải chúng ta sử dụng trước đây có hiệu quả chống rét nhất định, cũng có thể phát huy được tác dụng.”
Tất nhiên, những điều này chỉ là ý tưởng ban đầu thôi, áp dụng vào thực tế chắc chắn sẽ gặp nhiều khó khăn. Hơn nữa, nếu muốn lấy được tài nguyên từ phía Nam, thì phải luôn chuẩn bị sẵn sàng đối phó với mọi tình huống.
Kế hoạch của Tảo Nhi đã rất chu toàn rồi.
Thịnh Quân ngước mắt lên, hình như vô tình nhìn thấy vài sợi tóc bạc trên đầu nàng ấy. Có lẽ là vì suy nghĩ quá nhiều nên mới xuất hiện tóc bạc.
Nàng nhớ rõ lúc họ mới quen biết, Tảo Nhi chỉ mới mười mấy tuổi, mà giờ nàng ấy cũng chỉ ngoài hai mươi.
Bây giờ nàng ấy đã có thể vững vàng chống đỡ cho cả Bắc địa, bờ vai của nàng ấy đã trở nên rất vững chãi.
“Cách ngươi vừa nói có thể thực hiện được đấy. À, hai ngày tới thu thập thêm chút vàng bạc cho ta nhé, pháp lực của ta sắp đạt đến bước đột phá rồi, biết đâu nó có thể giúp ích được gì đó.”
Thịnh Quân nói: “Nhưng cũng đừng đặt quá nhiều hy vọng vào ta, ngay cả ta cũng không biết sau khi đột phá sẽ có thay đổi gì…”
Nhóm Tảo Nhi cũng cần rất nhiều vàng bạc để mua đồ, nên dù sau khi nâng cấp không mở khóa được thứ gì hữu dụng, số vàng bạc đầu tư vào cũng sẽ không bị lãng phí.
Thịnh Quân cảm thấy có thể thử một lần.
Làm ơn, lần này nhất định phải nâng cấp thành một siêu thị lớn hữu dụng, để giảm bớt gánh nặng cho mọi người!
Nàng chân thành hy vọng.
“Hiểu rồi, ta sẽ đi làm ngay.”
Nghe nàng nói vậy, Tảo Nhi nhanh chóng rời đi.
Nàng ấy muốn bắt tay vào việc thu thập tiền bạc và sắp xếp các phương án đối phó khác.