Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 549
Cập nhật lúc: 2024-11-12 05:23:33
Lượt xem: 5
Có thể làm việc ở thư viện, chắc chắn môi trường rất tốt, đãi ngộ thì càng khỏi phải lo.
Điều quan trọng nhất là họ có thể sở hữu nhiều cơ hội tiếp xúc với sách hơn người ta.
Người trong huyện vai kề vai gót nối gót đi đăng ký, gần như là một sự kiện tuyển dụng sôi nổi nhất trong huyện ở thời điểm hiện tại.
Qua sàng lọc và đào tạo nghiêm khắc từng đợt, cuối cùng cũng đã có danh sách nhân viên quản lý thư viện.
Sau khi các nhân viên quản lý nhậm chức thành công, cổng lớn của thư viện cũng hoàn toàn mở rộng đón chào bá tánh.
Rất nhiều người muốn vào tham quan thư viện, nhưng may là ngày nghỉ của mọi người khác nhau, nếu đến không trùng giờ thì cũng không đông đúc lắm.
Chỉ là ban đêm tan làm, người ghé thăm nhiều lên, còn phải xếp hàng hạn chế lượt khách vào.
Thư viện sẽ không mở cửa quá muộn, nên đa số mọi người vẫn sẽ chọn đến vào lúc nghỉ hoặc ngày nghỉ.
Hôm nay là ngày đầu tiên thư viện chính thức khai trương.
Bá tánh đã đến xếp hàng từ sớm, chờ một lát thì thấy một nữ nhân bước ra khỏi thư viện.
Đây là một trong những quản lý thư viện vừa nhậm chức, tên là Lô Hoa, lúc trước nàng ấy luôn làm việc ở cửa hàng phúc lợi, đã làm được mấy năm rồi.
Cương vị ở cửa hàng phúc lợi rất khó, dù ở đâu cũng rất được săn đón, đãi ngộ và phúc lợi cực tốt, có hàng tốt mới gì cũng có thể biết trước nhất, còn có thể hưởng thụ chiết khấu không tệ cho nhân viên.
Cho nên, Lô Hoa có bản lĩnh luôn là sự kiêu ngạo của người nhà và điểm nóng tán thưởng trong cuộc tán gẫu của hàng xóm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-549.html.]
Đối với người ngoài, công việc của Lô Hoa quả thật là có thể gặp chứ không thể cầu, thế nhưng bản thân nàng ấy lại có suy nghĩ khác.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nàng ấy cảm thấy thăng chức ở cửa hàng phúc lợi là chuyện rất khó, trong lòng luôn muốn làm công việc nào đó có ý nghĩa hơn, thực hiện truy cầu cuộc đời tầng cao hơn.
Ngay sau đó, nàng ấy nghe tin sắp xây thư viện, thư viện có thể tiếp xúc được nhiều kiến thức hơn, hơn nữa còn là hạng mục mới nổi của huyện, chắc chắn sẽ có nhiều cơ hội.
Thế là Lô Hoa nhanh chóng đi đăng ký sát hạch làm nhân viên quản lý, sau khi thi đậu thì thành công chuyển nghề.
Lúc này đây, nàng ấy cầm một tấm bảng lớn trong tay, ngón tay làm động tác “suỵt”, ra hiệu bá tánh trước cửa thư viện nhỏ tiếng lại.
Trên tấm bảng viết bằng chữ đậm đen: Xếp hàng ngay ngắn, không được chen chúc, sau khi tiến vào nhớ cố hết sức giữ im lặng, đừng quấy rầy người khác đọc sách học tập.
Xếp hàng tuân thủ kỷ luật cũng là thói quen tốt đã được rèn dũa với bá tánh huyện Hưng Hòa.
Ngay lập tức trong hàng cũng không còn ai ghé tai thì thầm nữa, ai cũng im lặng chờ được phép đi vào.
Lô Hoa nhanh chóng giao tấm bảng trong tay cho một nhân viên công tác khác, dẫn người dân may mắn đầu tiên đi đăng ký thân phận vào thư viện, đây là một nữ nhân trung niên ăn mặc giản dị.
Vừa vào trong, nữ nhân ấy đã sững sờ, đứng đờ ra tại chỗ một lát rồi mất tự nhiên xoắn xuýt cánh tay.
Đành chịu thôi, sách ở đây thật sự quá nhiều!
Nữ nhân vốn cũng từng đến tiệm sách trong huyện, nhưng nếu so với chỗ này thì sự khác biệt tựa như so sánh sạp đồ ăn ven đường và tửu lâu lộng lẫy ấy.
Điều khác biệt duy nhất chắc chính là tửu lâu có giá cao gấp nhiều lần sạp đồ ăn, nhưng “thư lâu” làm người ta thấy sốc này lại là một nơi bao dung có thể đọc sách miễn phí.
Trên giá sách cao lớn và cứng cáp có đủ các loại sách muôn màu muôn vẻ, trên mỗi giá sách đều treo vài cái bảng đứng viết rõ phân loại sách, nhìn thoáng qua vô cùng rõ ràng.
Nhưng dù đã vậy rồi nhưng não của nữ nhân vẫn trống rỗng. Vì có quá nhiều sự lựa chọn nên bà ấy nhất thời không biết nên xem từ đâu.