Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 610
Cập nhật lúc: 2024-11-13 05:24:49
Lượt xem: 1
Nhóm A Văn không thể nán lại lâu tại khu lân cận Tân Thế Giới.
Một khi bị người tuần tra phát hiện thì họ sẽ bị xua đuổi, trong quá trình đó còn có người bị thương vì chuyện này nữa.
Thế là họ chỉ có thể đi về hướng không biết dẫn về đâu.
Rời xa căn cứ, số lượng zombie lại bắt đầu tăng lên, xem ra không những con người mà ngay cả zombie cũng biết xu lợi tránh hại.
Tiếc là nhóm A Văn không còn lòng dạ nào để đồng cảm cho suy nghĩ của zombie, họ lại sắp bắt đầu cuộc chạy trốn.
Đồng thời, một vấn đề lớn hơn cũng xuất hiện trước mặt họ.
Đó chính là thức ăn họ mang theo trong người cũng sắp cạn sạch rồi.
Nơi này cách xa thành phố nên không thể tìm thấy siêu thị hay cửa hàng tiện lợi để nhặt mót.
Không có thức ăn thì cũng không có sức. Mà không có sức thì không cắt đuôi được zombie, chuyện này thật sự giống hệt một vòng tuần hoàn chết.
Họ bị zombie truy đuổi, tiến vào một khu rừng héo mòn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Kể từ một năm trước, khi dịch bệnh zombie bắt đầu xuất hiện, thổ nhưỡng và nguồn nước đã bị ô nhiễm, tất cả thực vật đều khô héo và chết.
Bản thân động vật lại không bị ảnh hưởng, nhưng không ăn không uống thì cũng sống không nổi, còn ăn uống đồ bị ô nhiễm thì cũng coi như là chết.
Trái lại con người có thể vượt qua dịch bệnh, cũng có khả năng miễn dịch nhất định với nước ô nhiễm, bình thường uống nước cũng sẽ không biến dị và tử vong.
Có điều, người vượt qua được dịch bệnh cũng chỉ là thiểu số, hầu hết mọi người vẫn c.h.ế.t trong mùa dịch.
Mà trong số những người sống sót cũng chỉ có một bộ phận nhỏ trở thành năng lực giả, số còn lại đều là người bình thường giống nhóm A Văn.
Đất đai và nguồn nước bị ô nhiễm, đại diện cho việc không thể vun trồng bất cứ giống lương thực gì.
Tất cả con người đều đang sống nhờ đồ tồn.
Và rồi cũng sẽ có một ngày họ ăn hết đồ tồn, không ai biết rốt cuộc hy vọng của con người nằm ở đâu.
Cũng vì vậy mà nguồn tài nguyên bắt đầu nghiêng về số ít năng lực giả.
Một dạng chế độ giai cấp hoàn toàn mới dần được sinh ra.
Lúc trước, nhóm A Văn đã chịu hết cái khổ do năng lực giả mang lại, bị cướp bị bắt nạt là chuyện cơm bữa.
Sau này, họ dốc hết công sức tìm kiếm căn cứ Tân Thế Giới, cũng là do bị lời quảng cáo của nó lừa gạt.
Xưng là Tân Thế Giới sẽ bảo vệ tất cả con người, chủ trương khôi phục trật tự thế giới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-610.html.]
Nhưng cho tới khi họ đến nơi này, thì mới phát hiện là trúng kế rồi.
Hóa ra, trên đời này không có một nơi nào có thể cho đám người bình thường không có năng lực như họ đây yên thân gửi phận.
Một nhóm người vẫn đang chạy trốn.
Lại gian nan sống thêm được nửa ngày, dường như Duy An đã hơi kiệt sức.
Cô ta yếu ớt dựa vào gốc cây: “A Văn, hình như tôi sắp không kiên trì nổi nữa rồi.”
“Tôi không muốn c.h.ế.t trong tay zombie, so với việc bị chúng nó nuốt sống, tôi thà cống hiến chút sức cuối cùng, các cô lại ăn thịt tôi đi, nói không chừng vẫn có thể kiên trì thêm một chút...”
A Văn nhíu mày: “Im miệng, đừng nói mấy lời ngốc nghếch nữa!”
Cô ấy đang định nói gì đó thì đã nghe có bạn nam trong đội hoảng sợ hét lên: “Không hay rồi, có một đám zombie không biết lòi đâu ra, đã hoàn toàn bao vây chúng ta rồi!”
A Văn ngước lên nhìn, vòng vây zombie đen kịt bao quanh họ không ngừng thu nhỏ lại.
Đám zombie vừa kêu gào vừa vây lấy họ!
“Trời ơi!”
“Chúng ta nên làm gì đây?”
“Vòng vây kín thế này, chúng ta hoàn toàn không có cơ hội xông ra!”
A Văn cúi đầu, vậy mà trái tim cô ấy bình tĩnh đến lạ.
Thậm chí cô ấy còn có lòng dạ thảnh thơi cười khổ nói với Duy An rằng: “Được rồi, giờ cô cũng không cần rối rắm chuyện ai ăn thịt ai nữa, chúng ta đều sẽ biến thành thức ăn cho zombie, cũng coi như có bạn c.h.ế.t chung.”
Kiên trì nhiều ngày nay, cô ấy cũng thấy hơi mệt rồi.
Cuối cùng họ cũng có thể yên nghỉ, đi tìm những người bạn đồng hành đã hy sinh rồi ư?
“Thật ra tôi cũng không muốn bị zombie xé xác. Hay là như thế này nhé, chúng ta dứt khoát nhắm mắt lại, giành kết liễu bản thân một cách sảng khoái trước cả zombie?”
A Văn đề nghị, đè con d.a.o nhỏ trong tay lên cổ.
“Được, cứ làm vậy đi.”
Toàn bộ nhóm người bình tĩnh lại, thành kính nhắm mắt lại, lắng nghe tiếng bước chân rầm rập của zombie đang ngày càng gần, tay cũng bắt đầu dùng sức.
Nhưng khi lưỡi d.a.o ghim vào da, lờ mờ thấy m.á.u thì mọi người chợt nghe thấy một giọng nói như âm thanh của tự nhiên:
“Khoan đã, hạ đao cứu người.”
Mọi người sững sờ, lập tức mở hai mắt ra.
Nhìn thấy tình hình trước mắt, trên mặt mọi người đều lộ ra biểu cảm kinh ngạc.