Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mặt Nạ Của Em - Chương 116

Cập nhật lúc: 2024-10-24 21:10:38
Lượt xem: 23

Người hầu đứng ở cửa nhìn thấy người xuống xe sau vội cúi đầu, "Đại thiếu gia."

 

"Ừ." Chu Chính Hiến cũng không dừng lại, bước chân hơi gấp gáp đi về phía trước.

 

"Đúng là nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến, đây không phải là Chính Hiến sao, cậu ấy về rồi." Cha Từ và Từ Tử Thiên cùng đi tản bộ với Hoắc lão phu nhân, vừa hay nhìn thấy Chu Chính Hiến đang bước từ cửa lớn vào.

 

Từ Tử Thiên rất vui vẻ, vội tiến lên nghênh đón, "Chu tiên sinh, sao anh đã về rồi?"

 

Dáng vẻ cô gái nhỏ của Từ Tử Thiên khiến hai vị trưởng bối ở phía sau cảm thấy vô cùng vui mừng. Mà Chu Chính Hiến chỉ nhìn cô ta một cái, tùy tiện đáp lại một tiếng rồi đi tới trước mặt Hoắc lão phu nhân, "Bà nội."

 

"Không phải buổi chiều ngày mai cháu mới về sao, sao bây giờ đã về rồi?"

 

Chu Chính Hiến, "Trước mắt có chuyện phải giải quyết cho nên cháu về trước."

 

"Nóng lòng về nhà như vậy, xem ra muốn gặp người nào đó trong nhà rồi." Lúc nói chuyện Hoắc lão phu nhân cố ý nhìn về phía Từ Tử Thiên, khuôn mặt Từ Tử Thiên đỏ ửng, trong lòng lại vui mừng, cô ta âm thầm nhìn Chu Chính Hiến, lại thấy ánh mắt anh đang nhìn ra chỗ khác, rõ ràng là hoàn toàn không quan tâm đến lời nói vừa rồi của Hoắc lão phu nhân.

 

Trong lòng Từ Tử Thiên nhất thời trở nên u ám, nhìn theo ánh mắt anh thì thấy nơi đó có một nam một nữ đi ra, cô gái đi phía trước, người đàn ông đuổi theo phía sau không rời, hình như đang giải thích chuyện gì đó.

 

Hai người đó, chính là Chu Duy Ân và Lâm Tẫn Nhiễm.

 

Trong lòng Từ Tử Thiên căng thẳng, không biết làm sao buột miệng nói, "Chu tiên sinh, anh biết không, ngày hôm qua Tam thiếu gia kéo Lâm tiểu thư đến trước mặt bà nội nói muốn kết hôn, thú vị lắm, tôi cũng cảm thấy hai người họ rất xứng đôi."

 

"Duy Ân làm loạn thôi, đừng để ý đến nó." Hoắc lão phu nhân nói như vậy xong cũng nhìn về hai người cách đó không xa, hiển nhiên hai người kia cũng phát hiện ra bọn họ, đều dừng bước.

 

"Xứng đôi?" Đột nhiên, Chu Chính Hiến lạnh nhạt mở miệng, "Xứng đôi chỗ nào?"

 

Từ Tử Thiên ngẩn ra, "Anh ấy, bọn họ, trông rất ổn mà."

 

"Tôi không thấy." Giờ phút này, giọng nói luôn luôn dịu dàng của Chu Chính Hiến đã thay đổi, mang theo sự khinh thường và tức giận.

 

Hoắc lão phu nhân cũng nhận ra, bà khẽ nhíu mày, thầm kinh ngạc, "Chính Hiến?"

 

Chu Chính Hiến thậm chí còn chưa đáp lại Hoắc lão phu nhân, anh tiến lên hai bước, ánh mắt nặng nề nhìn một nam một nữ cách đó không xa, "Lâm Tẫn Nhiễm, lại đây."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./mat-na-cua-em/chuong-116.html.]

 

Lâm Tẫn Nhiễm nhìn thấy Chu Chính Hiến đã đủ kinh ngạc, cô biết lần công tác này của anh rất quan trọng, nên ngày hôm qua xảy ra chuyện kia cô cũng không quấy rầy anh, thầm nghĩ chờ anh trở về sẽ nói sau, không ngờ bây giờ cô lại thấy anh xuất hiện trước mặt cô.

 

"Còn không lại đây?" Thấy cô không nhúc nhích, giọng nói Chu Chính Hiến càng thêm nghiêm khắc.

 

Lâm Tẫn Nhiễm liếc nhìn người phía sau anh một cái, mím môi, nhấc chân đi về phía anh.

 

"Không được đi." Chu Duy Ân ở phía sau túm c.h.ặ.t t.a.y cô, "Chu Chính Hiến, anh bảo cô ấy tới để làm gì, anh cũng quá phận rồi đấy! Anh đã có vị hôn thê, dựa vài cái gì còn muốn chiếm lấy cô ấy?"

 

"Ai nói anh có vị hôn thê?" Chu Chính Hiến cười nhạt, "Cô ấy là người của anh, em lôi kéo người của anh mới là quá phận đấy."

 

Xung quanh ngay lập tức yên lặng, mọi người nhất thời không kịp phản ứng, sắc mặt Từ Tử Thiên trắng bệch.

 

Chu Duy Ân, "Cái gì mà người của anh, sao cô ấy có thể là người của anh được?"

 

Chu Chính Hiến bước lên trước, anh ôm lấy vai cô, nhìn Chu Duy Ân, sau đó dùng âm thanh chỉ đủ để ba người bọn họ có thể nghe được, "Từ trái tim đến cơ thể cô ấy đều là của anh, Duy Ân, mơ tưởng chị dâu mình cũng không phải chuyện vinh quang gì đâu."

 

Chu Duy Ân cứng đờ, Chu Chính Hiến hừ lạnh một tiếng, "Buông tay ra."

 

Hô hấp Chu Duy Ân trở nên dồn dập, mắt anh ta đỏ bừng nhìn Lâm Tẫn Nhiễm, có điều không chịu buông tay. Lâm Tẫn Nhiễm than thầm một tiếng trong lòng, vì sự tức giận của Chu Chính Hiến trước mặt đám người Hoắc lão phu nhân, cũng vì người bạn thân Chu Duy Ân trong lòng cô.

 

Cô không muốn làm tổn thương Chu Duy Ân, nhưng dường như trong tình huống này đã vô tình tổn thương cậu ấy, chỉ là cô cũng hiểu, việc này không thể tránh được, bởi vì chuyện tình cảm tuyệt đối không thể mơ hồ, nếu không, tương lai cậu ấy chỉ càng thêm đau khổ.

 

"Chu Duy Ân, buông tay đi." Lâm Tẫn Nhiễm nói.

 

"Nhiên Nhiên.... " Chu Duy Ân mơ hồ gọi cô, người khác cũng chỉ nghĩ anh ta gọi Nhiễm Nhiễm, nhưng Chu Chính Hiến nghe rõ, vẻ mặt anh thay đổi, rốt cuộc đã hiểu vì sao người em trai này của anh lại đột nhiên trở nên khác thường như vậy.

 

"Chính Hiến!" Cuối cùng Hoắc lão phu nhân trầm giọng xen vào, bà không ngờ hôm nay Chu Chính Hiến trở về lại diễn ra chuyện này, càng không nghĩ đến một bác sĩ nho nhỏ lại có thể khiến cho hai đứa cháu mình đều say mê, nếu là Chu Duy Ân cũng được, bà đồng ý cho nó làm loạn, nhưng tại sao Chu Chính Hiến cũng như thế, lại còn ở trước mặt cha con Từ thị như vậy, muốn bà phải giải thích với họ thế nào đây?

 

"Bà nội." Chu Chính Hiến quay người lại, "Cháu biết bà nghĩ gì, bà muốn cháu đính hôn với Từ tiểu thư, nhưng cháu xin lỗi, cháu đã có đối tượng mình muốn kết hôn rồi."

 

Sắc mặt Hoắc lão phu nhân thay đổi, "Cháu nói cái gì? Chính Hiến, cháu và Tử Thiên là một đôi trời đất tạo thành, cũng được trưởng bối chúng ta tán thành, sao cháu có thể làm loạn như vậy?"

 

"Trời đất tạo thành?" Chu Chính Hiến cong môi, "So với mệnh trời, cháu tin tưởng con người hơn. So với sự tán thành của mọi người, cháu tán thành mới là quan trọng nhất."

Loading...