Mạt Thế Hamster Giàu Chảy Mỡ - Chương 22.2
Cập nhật lúc: 2024-05-05 18:28:55
Lượt xem: 32
Lúc này, sân bay Cáp Nhĩ Tân.
Đám người Nhiếp Tiêu đã kiểm tu xong máy bay, hoàn toàn xác nhận không có hư hại lập tức chuẩn bị sắp xếp khởi hành.
Quân đội bên này cũng đã chọn xong ứng cử viên đi Thủ Đô, trong đó gồm có thiếu tướng Ngô Khánh Phong và La Vân Hải đến từ biên thành. Nhiếp Tiêu lúc này mới biết bọn họ cũng là dị năng giả.
Dị năng của Ngô Khánh Phong là "phi hoa", khoát tay là có thể tạo ra vô số cánh hoa hồng đỏ rực, dùng hoa làm vũ khí, từng cánh hoa đều là lưỡi d.a.o sác bén. Đặt chung với thân phận của hắn lại hiện ra ôn nhu lãng mạn, xứng với danh xưng "Phi hoa thiếu tướng".
Dị năng của La Vân Hải là "hóa cát", chỉ cần chạm xuống đất là có thể tạo thành cát lún, vô cùng nguy hiểm. Cũng nhờ có dị năng này, hắn mới có thể đưa nhóm chiến hữu của mình từ biên thành trốn ra.
Nhóm Nhiếp Tiêu cho đến bây giờ vẫn không phát hiện hai người bọn họ có gì khác lạ, chỉ có thể cảm thán một câu "thâm tàng bất lộ".
Quả nhiên, có thể sống sót trong mạt thế, không ai là người tầm thường.
Ngô Khánh Phong biểu diễn dị năng của mình, thật ra cũng có hơi ngại ngùng, nhưng nhìn cánh hoa rơi vào trong lòng bàn tay, trong mắt lại không thể che giấu cảm xúc ôn nhu và hoài niệm.
"Dị năng của tôi không chừng chính là vợ tôi ở trên trời giở trò, hại tôi một tên đàn ông lại có thể tạo ra mớ hoa kỳ lạ này. Em ấy lúc còn sống rất thích hoa, nếu em ấy vẫn còn, chắc chắn ngày nào cũng đòi tôi tạo mưa hoa cho em ấy ngắm."
Ngô Khánh Phong cười nói, vành mắt đã đỏ lên.
Vào giờ phút này, hoa rơi đầy trời nhưng không hề ẻo lả, chỉ toát ra vô hạn nhu tình không đếm xuể của một con người sắt đá.
Đám người Nhiếp Tiêu yên lặng nhìn tình cảnh này. Tận thế, không biết đã chia cắt bao nhiêu con người, còn sống chính là một loại may mắn.
Khúc nhạc đệm ngắn ngủi, mọi người nhanh chóng lên máy bay, Nhiếp Tiêu và Đoạn Ôn Du vào buồng lái, hướng về Thủ Đô.
Tiếng động cơ thật lớn làm cho tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Một chiếc máy bay chở khách thật lớn, ngoại trừ nhóm người Nhiếp Tiêu và Ngô Khánh Phong còn có một số người dân bình thường muốn đi Thủ Đô tìm người thân. Vì dũng khí dám đi tìm người này, Nhiếp Tiêu đều mang theo bọn họ cùng đi.
Dù sao cũng tiện đường, đưa một người là đưa, đưa một đám cũng là đưa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./mat-the-hamster-giau-chay-mo/chuong-22-2.html.]
Lúc này Võ Văn Kỳ đang ngồi ở khoang hạng nhất, trong tay cầm một vật gì đó suy tư.
Tiêu Nghiên ở bên cạnh tò mò đến gần xem, chỉ thấy trong tay đối phương là một cục đá, một lát lại biến thành cát, lát sau lại trở về là cục đá.
Giống như đang chơi một cục slime*, không có hình dạng cố định.
Đến cả Tiêu Nghiên cũng kinh ngạc không thôi.
Võ Văn Kỳ cười ngại ngùng, nhỏ giọng nói: "Vừa thành công mô phỏng dị năng của La Vân Hải, anh đang suy nghĩ xem thổ hệ dị năng còn có thể tạo ra tác dụng gì."
"Anh trâu bò." Tiêu Nghiên dựng thẳng lên ngón tay cái.
Hai người trò chuyện, một lát sau Đoạn Ôn Du bước ra để cho Võ Văn Kỳ vào thay. Võ Văn Kỳ đi vào ngồi xuống ghế phó lái.
Nhiếp Tiêu nhìn biển mây phương xa, đi theo đường bay Đoạn Ôn Du vạch ra, sau đó nghe Võ Văn Kỳ đột nhiên mở miệng.
"Lão đại, cậu nói nếu như không có mưa hoa, tạo ra bão cát cho người ta ngắm có được không?"
Nhiếp Tiêu: "..."
Bên ngoài cabin, Tiêu Nghiên đang trò chuyện với Ninh Phong đột nhiên hắc hơi một cái.
Ninh Tiểu Phong trực tiếp chọt trúng chân tướng nói: "Chị, nhất định là Võ Văn Kỳ đang nói xấu chị với lão đại!"
Tiêu Nghiên: "..."
Đoạn Ôn Du không nhịn được cốc đầu Ninh Phong, cười mắng: "Đừng có kiếm chuyện."
*