Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mạt Thế Hamster Giàu Chảy Mỡ - Chương 9.1

Cập nhật lúc: 2024-05-01 20:11:13
Lượt xem: 59

Chương 9: Ngũ Nhất lên đường tìm ba

Vân thành.

Tiểu Ngũ Nhất thành công thu gom toàn bộ gia sản, liền chuẩn bị xuống núi đi tìm Nhiếp Tiêu.

Khu biệt thự Phượng Sơn nằm ở vùng ngoại ô, người sống ở đây không phú cũng quý, bởi vậy số lượng tang thi không nhiều. Thêm việc vừa nãy một đám bị tiếng s.ú.n.g hấp hẫn chạy tới đã bị dẹp gọn, nên hiện tại trên núi không còn lại bao nhiêu con.

Bởi vậy, đoạn đường xuống núi của Ngũ Nhất rất thuận lợi. Hơn nữa thay vì tấn công một mình cậu, đám tang thi càng thích dí nhóm người đang đi theo phía sau hơn.

Tiểu Ngũ Nhất một mình đi về phía trước, nghe tiếng đánh nhau ở phía sau, len lén liếc mắt nhìn một cái. Trên khuôn mặt nhỏ lộ ra tia buồn bực và do dự, cậu còn chưa suy nghĩ xong có nên thu đám đàn em này hay không.

Nhóm người Tạ Quân ngược lại không hề nhụt chí, thấy Ngũ Nhất quay đầu lại liền trưng ra nụ cười tươi như hoa. "Tiểu lão đại, cậu cứ đi trước đi, có chúng tôi yểm hậu cậu cứ yên tâm!"

"tôi mới không phải là lão đại của mấy người! ! !"

"Được, lão đại!"

Khuôn mặt nhỏ của Ngũ Nhất đã nhăn thành cái bánh bao.

Hiện tại năng lực hoạt động của tang thi còn chậm chạp, chỉ có thể quơ quào lung tung nên bị đám người Tạ Quân giải quyết rất nhanh, gần nữa tiếng đã thuận lợi xuống tới chân núi.

Nhìn hai bên đường cái trước mắt, chuột sinh của tiểu Ngũ Nhất lần đầu tiên đụng phải khó khăn, nhìn trái nhìn phải, hai mắt m.ô.n.g lung.

Bên nào là phía Bắc vậy?

Ngũ Nhất lập tức không nhịn được quay đầu lại, nhìn đám người Tạ quân đang mỉm cười không thấy tổ quốc, gương mặt nhỏ nhắn không tình nguyện mở miệng: "Tôi không biết đường."

Nghe được lời nói này, nhóm người Tạ Quân vui mừng khôn xiết. Có một đàn em xung phong nhận việc, vô cùng nhiệt tình nói: "Tụi tôi đều biết đường nè! Tiểu lão đại, cậu muốn đi đâu?"

"Tôi muốn đi phía bắc, ba tôi đang ở một chỗ rất lạnh, có rất nhiều tuyết."

Đám người Tạ Quân : "... ?"

"... Lão đại, có thể nói cụ thể hơn không?"

"Ở phía Bắc, có tuyết, như thế vẫn chưa đủ cụ thể sao?"

Gương mặt bé chuột ngơ ngác m.ô.n.g lung.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./mat-the-hamster-giau-chay-mo/chuong-9-1.html.]

Đám người Tạ Quân: "..." Thôi xong, tiểu đại hình như không được thông minh cho lắm.

Tạ Quân miệng khô lưỡi đắng giải thích một hồi, Ngũ Nhất rốt cuộc hiểu rõ phạm vi phía Bắc rộng bao nhiêu. Cúi đầu buồn bả ủ rũ nói: "Nhưng ba tôi đi làm nhiệm vụ không có nói địa chỉ, tôi chỉ biết ở đó rất lạnh, còn coa thật nhiều tuyết thôi."

Tạ Quân nghe được hai chữ "nhiệm vụ", lại nhớ tới cây s.ú.n.g vừa nãy, xâu chuỗi các chi tiết xong đã tưởng tượng Ngũ Nhất thành con nhà quân nhân. Quân nhân đi làm nhiệm vụ, người nhà không biết địa chỉ cũng có thể thông cảm được.

Tạ Quân bước đến an ủi: "Nếu ba cậu đi làm nhiệm vụ, cậu không biết cũng bình thường thôi, chúng ta cứ đi về phía Bắc từ từ tìm. Quân đội tuy rằng còn hỗn loạn, nhưng chắc rất nhanh sẽ chỉnh đốn lại thôi. Lúc đó chắc chắn chính phủ sẽ cho người đi cứu trợ người dân, chúng ta vừa đi vừa hỏi thăm chắc chắn sẽ có tin của ba cậu."

Tạ Quân nhớ lại điều kiện trong nhà Ngũ Nhất như thế, chắc chắn ba cậu địa vị sẽ không thấp. "Chúng ta bắt đầu đến Thủ Đô đi, đó là trung tâm chính trị cả nước, nhất định sẽ ổn định lại đầu tiên. Ba cậu ở phía Bắc, chỉ cần còn sống chắc cũng sẽ đến đó."

Tiểu Ngũ Nhất nghe Tạ Quân tỉ mỉ phân tích, cảm thấy rất có lý, mừng rỡ nói: "Vậy chúng ta lên đường liền đi!"

"Nhưng tụi tui đói quá."

Một đám đàn em hai mắt lom lom nhìn Tạ Quân và Ngũ Nhất, hơi đáng thương nói: "Tìm cái gì ăn trước rồi đi được không?"

Lưu Đại Sơn cũng ngại ngùng mà che bụng đang kêu ọt ọt.

Tạ Quân không khỏi đem tầm mắt nhìn tiểu Ngũ Nhất, mong ngóng mà nhìn, ý tứ hàm xúc không cần nói cũng biết. Hắn tin trong biệt thự thiếu niên vừa thu vào không gian chắc sẽ còn đồ ăn.

Bé chuột: "..." QAQ

Bị tất cả mọi người nhìn chằm chằm, tiểu Ngũ Nhất đau lòng mà lấy đồ ăn trong tủ lạnh ra, sau đó lại theo yêu cầu lấy thêm nồi chách chén bát.

Nhìn bọn đàn em khí thế ngất trời mà chuẩn bị nấu cơm dã ngoại, tiểu Ngũ Nhất xoa xoa hai má phúng phính đầy thịt của mình, ngồi trên khối đá lớn thở dài.

Vốn dĩ chỉ cần nuôi ba ba, bây giờ lại phải nuôi thêm một đám đàn em, cậu cảm thấy chuột sinh thật gian khổ.

Haiz, làm hamster cũng quá khó khăn.

Tiểu Ngũ Nhất Alexander* ngồi ở một bên bắt đầu than thở, sau đó ăn thử một đũa mì đàn em vừa nấu xong, lập tức kích động như gặp thần tiên.

Đồ ăn của con người ngon quá xá đa!!!

Bé chuột nhanh chóng che giấu sự kích động trên mặt, liếc mắt quan sát đám người Tạ Quân đang ngấu nghiến ăn mì, phát hiện ra rằng nuôi thêm mấy đàn em cũng có chỗ tốt.

Nhóm đàn em bên cạnh cũng đang nghĩ thầm: Tiểu thiếu gia nhìn có vẻ yếu ớt như vậy mà lại rất dễ nuôi, một tô mì cũng có thể ăn ngon lành.

Hơn nữa, ăn cũng rất là dễ thương! ! !

 

Loading...