Mẹ Chồng Trọng Sinh Vs Con Dâu Vạn Nhân Mê - 106
Cập nhật lúc: 2025-02-07 16:10:06
Lượt xem: 37
Hắn ta phẳng phất nở nụ cười — chỉ cần kiên nhẫn qua giai đoạn này. Lý Vong Tân cảm thấy mình gần đây có lẽ xui xẻo, không biết nên đi cầu phúc hay tìm ai đó xem mệnh, để cải vận. ...
Giang Nhã Ca, người trong mắt Lý Vong Tân là hiền lành và dịu dàng, giờ đang ở bệnh viện chăm sóc Ôn Tư Huyền.
Ôn Tư Huyền vừa trải qua ca phẫu thuật đầu tiên, và đang nghỉ dưỡng trong bệnh viện.
Mưa Bụi Tháng Ba
Nhận được thông báo từ cha nuôi, Giang Nhã Ca có chút buồn bã. Cha nuôi cho biết gân đây tất cả vốn đều đầu tư vào công ty, có chút khó khăn, nên cần tạm thời ngừng cấp tiền cho mình.
Cô ta mới vừa tận hưởng niềm vui của một tiểu thư giàu có, liền bị tước đoạt ngay sau đó.
Giang Nhã Ca nhớ tới buổi trưa cô ta dã nghe thấy bàn tán ở công ty.
"Chủ tịch phân phó đưa bức tranh Phong Lan của họa sĩ Hứa Phòng Ông cho tiểu thư."
"Tiểu thư nào vậy?"
"Tất nhiên là tiêu thư chân chính của nhà họ Lý chúng ta - Lý Tâm Quân. Tôi nghe nói bức tranh này có thể bán ít nhất một triệu đấy. Quả nhiên, người chủ tịch thương yêu nhất chính là con gái ruột Lý Tâm Quân, vốn dĩ tôi còn tưởng rằng hắn ta yêu thích Giang Nhã Ca hơn.” "Cô suy nghĩ nhiều rồi, ông ta chỉ coi Giang Nhã Ca là trò tiêu khiển thôi, làm sao mà so sánh với con gái ruột được." Một giọng nữ mỉa mai nói ra."Chim sẻ dù có bay đến mấy cũng không thể biến được thành Phượng Hoàng đâu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./me-chong-trong-sinh-vs-con-dau-van-nhan-me/106.html.]
"Cô nói chuyện ác độc quá, tốt xấu gì đã uống trà sữa của cô ta hàng ngày. Mấy ngày nay, tứ tới giờ nghỉ trưa là cô ta mua trà sữa cho mọi người uống đấy."
"Ai mà thèm cái loại trà sữa chỉ có giá năm sáu đồng chứ, bình thường tôi không thèm uống đâu. Cô chủ Tâm Quân mỗi lần tới công ty, đều mời mọi người uống cafe chính thống đây, đó mới thật sự phong độ của tiểu thư, không giống cô ta suốt ngày lấy lòng người khác." "Hì hì, ngày mai cô ta mời cô uống trà sữa, cô có dám uống không?"
"Không uống, nhưng tôi có thể lấy, đến khi về nhà sẽ đưa cho ăn mày uống, coi như là mỗi ngày làm một việc thiện đi."
Giang Nhã Ca nỗ lực muốn quên đi cuộc nói chuyện đó, nhưng trái lại cô ta càng nhớ rõ. Không, mấy người đó cố ý nói vậy để chia rẽ cô ta với cha nuôi, mình không thể tin được! Mấy người đó chỉ là hâm mộ và ghen ghét mình thôi, không muốn thấy cô ta sống tốt.
Lúc đầu, Giang Nhã Ca luôn tràn đầy lòng biết ơn vì tình thương mà cha nuôi dành cho mình, nhưng cảm giác này thay đổi sau khi cô ta biết cha nuôi đã tặng Lý Tâm Quân một bức tranh đắt tiền.
Cha nuôi luôn trân trọng những bức tranh mà ông ấy mua, thường không nỡ tặng chúng cho ai, cô ta thậm chí chưa từng nhận được bức nào.
Bây giờ cha nuôi không còn tiền, thà ngừng cho cô ta tiền tiêu vặt còn hơn là tặng cho cô ta một bức tranh. Tình thương này, có lẽ không như những gì hắn ta nói.
Như người ta thường nói, từ xa xỉ trở về giản dị là điều khó khăn. Giang Nhã Ca gần đây không ngừng tiêu tiền đi chơi với bạn bè, mua quần áo, giày dép đắt tiền, để thể hiện địa vị tiểu thư nhà họ Lý của mình, điều này cũng khiến số tiền trong thẻ của cô ta cạn kiệt. Và cô ta còn dự định mời bạn cùng phòng đến nhà hàng năm sao sang trọng trong vài ngày nữa. Vốn dĩ nghĩ cha nuôi sẽ cho mình một ít tiền tiêu vặt, không để mình xấu hổ trước bạn bè.
Tay cô ta như có phép màu, nhập tên Lý Tâm Quân vào thanh tìm kiếm.