Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mèo tôi nuôi hóa thành người rồi - Chương 74: Vợ chồng già và đám con khờ khạo (1)

Cập nhật lúc: 2024-12-03 19:20:09
Lượt xem: 74

Mới đầu Kỳ Trưng vẫn chưa nhận ra lời rồi của mình có gì không đúng. Mãi đến khi ba con mèo sắp nhào lên đến nơi thì anh mới ngộ ra, hình như câu lúc nãy rất dễ liên tưởng đến nghĩa khác thì phải?

Nhưng ba con mèo lại không cho anh thời gian sửa lời. Nói thì châm mà diễn ra thì nhanh, cả đám đồng loạt nhào lên người anh. Mèo rừng mạnh mẽ nhảy phốc lên vai, muốn cào mặt anh; Ragdoll vừa thành niên nặng nề bấu cánh tay anh; chỉ còn mỗi một con mèo chân ngắn, vì chân quá ngắn nên chỉ có thể vừa kêu hừ hừ vừa cắn gấu quần tây của anh. Chỉ nháy mắt, trên người đường đường một CEO của tập đoàn Kỳ Thị treo cứng ba cục lông xù.

“Meo!” Cái đồ móng heo không biết xấu hổ, dám mơ tưởng ra tay với Tâm Tâm nhà ta!

“Meoo~” Người xấu, đừng tưởng là anh vừa đẹo trai vừa có tiền thì Tâm Tâm nhà chúng ta sẽ khuất phục anh~

“Meo!” Kỳ Trưng, nói cho mà biết, không phải cô gái nào anh cũng có thể trêu chọc được đâu, ít nhất thì Tâm Tâm không được!

Kỳ Trưng: “…” Sao rõ ràng giờ anh không phải mèo mà cứ như có thể nghe hiểu đám mèo này nói gì vậy? Đúng là quỷ quái mà!

Theo lẽ thường thì nếu gặp tình huống này, với tính cách của Kỳ Trưng nhất định sẽ không chịu được quá hai giây. Chỉ là có lẽ làm mèo đã lâu, cũng đã quen với mấy con mèo này, Kỳ Trưng ít nhiều cũng niệm tình cũ. Anh không trực tiếp ra tay mà nhìn về hướng Văn Tâm để người chủ là cô giải quyết. Nhưng Kỳ Trưng không ngờ khi anh ngẩng đầu lên, Văn Tâm thân là chủ nhân vốn phải ôm mèo về rồi xin lỗi này nọ lại… lại đang cầm điện thoại chụp hình! Bị Kỳ Trưng bắt quả tang, cô nhanh chóng cất điện thoại, làm bộ như chưa xảy ra chuyện gì, đến cạnh Kỳ Trưng: “Xin lỗi xin lỗi, mèo nhà tôi hơi nghịch một tí.” Nói rồi, mỗi tay một con ôm mèo nhà mình đi.

Mặt Kỳ Trưng đen nghịt: “Cô chụp lén?”

Văn Tâm: “…”

Huhu, cô không cố ý đâu, chỉ là cảnh tượng vừa rồi thật quá đáng yêu luôn mà! Đặc biệt là cảnh tượng ba con mèo đáng yêu đối lập với gương mặt lạnh lùng của Kỳ Trưng, Văn Tâm bất giác nhớ đến vẻ mặt nghĩ một đằng làm một nẻo của mèo đen, vì thế mới không nhịn được…

“Xóa đi.” Kỳ Trưng vô tình nói.

“Kỳ thật tôi còn chưa kịp chụp đã…” Văn Tâm ngượng ngừng đảo mắt loạn. Nếu chụp được thì tốt rồi, dù có xóa trong album thì cũng có bản sao lưu mà. Đáng tiếc, tốc độ phản ứng của Kỳ Trưng quá nhanh, cô còn chưa kịp ấn chụp chỉ anh đã phát hiện rồi. Đáng tiếc đáng tiếc, quá đáng tiếc, cảnh tuọng như vậy đúng là trăm năm khó gặp mà.

Kỳ Trưng nhấc con mèo chân ngắn còn treo trên ống quần lên đưa cho Văn Tâm: “Tôi muốn xem album.”

Văn Tâm đón lấy bé Trà sữa, đã định liệu trước mở album ra: “Thật đó, tôi không nói dối, không tin thì ngài xem.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./meo-toi-nuoi-hoa-thanh-nguoi-roi/chuong-74-vo-chong-gia-va-dam-con-kho-khao-1.html.]

Album trên điện thoại được mở ra, quả nhiên không có gì. Kỳ Trưng thầm thở phào, nhưng cứ thấy có gì đó không đúng. Chờ đã, sao album của Văn Tâm lại trống không vậy chứ, ngay cả ảnh chụp của mèo đen cũng không có? Người bình thường nuôi mèo không phải chỉ hận không thể thời thời khắc khắc chụp lại mèo nhà mình sao? Chẳng lẽ vì mèo nhà Văn Tâm nhiều nên không quá quan tâm hả?

Nhất thời, trong lòng Kỳ Trưng không biết lẫn lộn tư vị gì. Tuy lý trí anh rõ rằng, ghen tỵ với mèo chẳng phải chuyện gì hay ho, nhưng không biết vì sao, trong lòng cứ luôn có vị chua lan tràn. Kỳ Trưng nhịn không được hỏi: “Ngày thường cô không chụp hình mèo sao?”

Văn Tâm sửng sốt: “A?”

Ba con mèo đồng thời nhìn Văn Tâm, đôi mắt tròn xoe tràn ngập nghi hoặc. Đúng vậy Tâm Tâm, sao điện thoại cô không có ảnh chúng ta?

“Vì độ phân giải của điện thoại không cao nên tôi chụp bằng máy ảnh SLR.” Văn Tâm phì cười giải thích, còn hơi chột dạ nghĩ, kỳ thật tôi còn lén đặt camera theo dõi nữa đó.

“Vậy à.” Kỳ Trưng nhẹ nhàng thở ra, trên mặt vẫn giữ biểu tình tôi chỉ thuận miệng hỏi vậy thôi.

“Tổng giám đốc Kỳ muốn xem ảnh mèo nhà tôi sao?” Văn Tâm hỏi.

“Không cần.” Kỳ Trưng chỉnh lại cà vạt, đứng dậy: “Cũng không còn sớm nữa, chúng ta đi thôi.”

“Vâng, hôm nay cảm ơn Tổng giám đốc Kỳ.” Văn Tâm cũng đứng dậy theo.

Thanh toán xong, Văn Tâm cho là Kỳ Trưng sẽ đưa cô về nhà luôn, không ngờ công ty đã sắp xếp tài xế cho cô rồi, xe cũng đã đợi trước cửa. Kỳ Trưng đã chuẩn bị trước vậy, có lẽ là anh còn bận việc khác, Văn Tâm thoáng tiếc nuối.

Cùng ba con mèo về đến nhà, vì đã ăn no rồi nên không cần chuẩn bị bữa trưa nữa, sữa bột của Bé cưng Lý Tinh Tinh cũng đã pha sẵn. Văn Tâm về nhà chơi với đám mèo một chút rồi mở hai file Cố Hạ đã gửi xem. Vì để bảo mật nên hai file này cũng rất ngắn gọn. Nhưng chỉ vậy cũng đủ để Văn Tâm có bước đầu hiểu về dự án này rồi.

File đầu tiên là bối cảnh bộ phim và đội ngũ ekip sản xuất, file thứ hai là thông tin về nữ chính, đầy đủ tất cả miêu tả ngoại dáng, tính cách, câu chuyện về nữ chính. Xem xong tất cả, Văn Tâm chỉ biết thốt lên: Trâu bò kinh khủng! Không hổ là chế tác lớn của Chúng Thịnh, hoàn toàn khác với những dự án bình thường.

Bối cảnh giả định vào năm 2030, virus tang thi bùng bổ, nhân loại tiến vào thời đại tận thế, nữ chính xuất hiện như một vũ khí hình người đối đầu với tang thi, vẻ ngoài xinh đẹp lại mạnh mẽ. Đại khái thì cốt truyện cũng giống những bộ phim tang thi Văn Tâm từng xem, nhưng nữ chính của bộ phim này là người Trung, cốt truyện cũng mang nét đặc sắc riêng của Trung Quốc. Đặc biệt là hình ảnh nữ chính xinh đẹp gợi cảm, còn có thể chiến đấu đã chọc trúng trái tim bé nhỏ của Văn Tâm rồi. Có trời mới biết cô thích hình tượng em gái hiên ngang dũng mãnh như vậy thế nào đâu! Ngày nào cũng diễn phim thần tượng rồi cung đấu cổ trang đến nghẹt thở rồi!

Thôi nào, hình như cô hơi kích động rồi. Phù… Văn Tâm hít một hơi thật sâu, bình tĩnh lại. Không còn bàn cãi gì nữa, bộ phim này có thể nâng nữ diễn viên chính nổi chạm đến trần luôn, nên dù Văn Tâm có Kỳ Trưng và Cố Hạ ủng hộ thì cũng không chắc đến cùng có thể lấy được vai này. Cô phải tự tìm được điểm cạnh tranh của mình.

Loading...