Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mèo tôi nuôi hóa thành người rồi - Chương 76: Cả đời này cũng không ghen đâu! (2)

Cập nhật lúc: 2024-12-06 23:05:08
Lượt xem: 48

Lúc này Trà sữa cũng rề rà chạy tới, nhìn căn phòng tập nhảy to như vậy đột nhiên bộc phát kích thích muốn huấn luyện cùng Văn Tâm. Nhảy cùng Tâm Tâm nè, mới nghĩ thôi đã thích rồi! Nhưng khi nó nhìn thấy còn mèo chân ngắn bé xíu trong gương, cả người lập tức héo hon. Nào có thần tượng nào lại chân ngắn như vậy chứ, đừng nói nhảy, ngay cả động các cơ bản cũng không làm được…

Mèo đen cũng vừa đến. Mèo đen vẫn trưng vẻ mặt như trước, không thể nhìn ra cảm xúc gì, mãi đến khi Nguyên Dương bắt đầu sửa động tác của Văn Tâm, không chỉ hướng dẫn qua lời nói mà còn động tay động chân đích thân chỉnh.

Đôi ngươi màu vàng kim của mèo đen híp lại.

Văn Tâm bên kia không hề phát hiện, chỉ chăm chú nghe chỉ đạo của Nguyên Dương.

“Cô cũng có một chút kiến thức cơ bản, nhưng có thể thấy là không thường xuyên luyện tập nên có rất nhiều động tác không chuẩn.”

Văn Tâm cảm thán giáo viên này nói đúng quá!

“Ở đây, thả lỏng chút…” Nguyên Dương vỗ vỗ bả vai căng cứng của cô: “Cô nhất định phải thả lỏng thì động tác mới tự nhiên và đẹp được.”

Văn Tâm thử từ từ thả lỏng, nhưng hình như cô đã thả lỏng quá mức, thân hình trong gương cứ như bị sụp xuống, uể oải ỉu xìu. Nguyên Dương nhìn mà tức cười: “Nói cô thả lỏng chứ không phải buông thả hết lực đâu.”

Văn Tâm xấu hổ gãi gãi tóc: “Ha ha, đã lâu không tập rồi.”

Nguyên Dương gật đầu hiểu, cũng làm mẫu lại động tác chuẩn cho cô.

“Lúc đưa chân phải nhanh gọn, không được dây dưa, cuối cùng phải làm một động tác tạm dừng thì khi lên hình mới đẹp được.”

Văn Tâm vừa nhìn vừa học theo, bắt chước rập khuôn, tuy không gọn gàng linh hoạt được như Nguyên Dương nhưng cũng có thể học theo giống được bảy tám phần.

Ở động tác tạm dừng cuối cùng, Nguyên Dương hô: “Dừng!”

Văn Tâm khựng người, không dám động đậy tí nào. Nguyên Dương đỡ lấy cẳng chân đang giơ trên không của cô: “Đừng nhúc nhích, kiên trì một chút, tôi điều chỉnh tư thế cho cô.”

“Được.” Văn Tâm cắn răng, cố nén cảm giác muốn thả chân xuống.

“Cao hơn nữa, đúng là chỗ này, cô phải nhớ kỹ cảm giác này.” Nguyên Dương giúp cô nâng chân lên một chút nữa, ổn định vào giây rồi vỗ vỗ bả vai cô: “Hạ bả vai xuống, nhưng cũng đừng đột ngột hạ xuống như vừa rồi mà cứ từ từ.”

Văn Tâm cảm nhận được cơ thể đang phát lực, theo lời nhắc nhở của Nguyên Dương từ từ điều chỉnh tư thế…

Toàn bộ cảnh tượng này đập hết vào mắt đám mèo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./meo-toi-nuoi-hoa-thanh-nguoi-roi/chuong-76-ca-doi-nay-cung-khong-ghen-dau-2.html.]

Một lúc lâu sau, mèo rừng mở miệng nói: “Sao đột nhiên ta lại thấy thầy giáo này hơi đẹp trai chứ nhỉ.”

Ragdoll đồng ý gật gật đầu: “Tui cũng cảm thấy vậy đấy.”

Hai mắt bé Trà sữa cũng lấp lánh: “Oa, nhìn mà tui cũng muốn tập theo luôn, quả nhiên võ thuật mới là vận động mang khí chất nam nhân nhất mà!”

Mèo đen: “…” Đẹp hả? Sao nó không cảm thấy thế chút nào vậy?

Mèo rừng cười hái tiếng xấu xa: “Nhóc đen, sao anh không nói gì vậy? Có phải nhìn thấy thầy giáo này thân mật với Tâm Tâm như vậy nên ghen tị không?”

Mèo Ragdoll phản bác: “Anh nói bậy nói bạ gì đó.”

Mèo đen khẽ hừ một tiếng, đang muốn ra vẻ khinh thường rằng mèo đen nó không thể nào ghen được, cả đời này cũng khong ghen, nếu có ghen thì sẽ không mang họ Kỳ nữa! Nhưng, giây tiếp theo, sau khi hai người Văn Tâm và Nguyên Dương hoàn thành động tác đầu tiên, Văn Tâm thuận tay đưa cho Nguyên Dương một cái khăn lông…

“Thầy Nguyên vất vả rồi, lau mồ hôi đi.”

Nguyên Dương nhận khăn lông, nở nụ cười tươi ấm áp như được đắm mình trong gió xuân, ánh mắt nhìn Văn Tâm càng dịu dàng hơn, giọng điệu chỉ dạy cũng nhẹ nhàng ân cần hơn nhiều.

Mèo đen trầm mặc.

_______________________

Còn chưa đến tối, chỉ mới qua trưa thì Hạ Lệ đã nhận được một cuộc điện thoại đến từ tổng công ty. Nội dung cuộc gọi đó là thế này:

“Tổng công ty đã tìm được giáo viên chỉ đạo võ thuật tốt hơn cho Văn Tâm, thầy giáo hiện tại không hợp lắm.”

Hạ Lệ hơi giật mình: “Trong ngành này còn có ai tốt hơn Nguyên Dương nữa sao?”

Đầu bên kia điện thoại ngập ngừng: “Cô đừng hỏi gì cả, cứ làm theo là được.”

Hạ Lệ ôm một bụng đầy nghi hoặc. Mãi đến ngày hôm sau khi giáo viên mới được trợ lý Tổng giám đốc Đường Duệ đích thân dẫn đến văn phòng của Hạ Lệ. Quả như lời trong điện thoại, lí lịch còn tốt hơn cả Nguyên Dương, từng là huấn luyện viên đột Karate quôc gia, không chỉ vậy, vị giáo viên này còn từng chỉ đạo võ thuật cho các bộ phim Hollywood.

Mà quan trọng nhất, giáo viên mới là nữ.

Nghĩ đến những lời đồn mấy ngày nay của Tổng giám đốc Kỳ và Văn Tâm, Hạ Lệ đột nhiên hiểu ra.

Loading...