Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mèo tôi nuôi hóa thành người rồi - Chương 97: Khôi phục hoàn toàn rồi, yeah! (2)

Cập nhật lúc: 2024-12-30 07:51:07
Lượt xem: 54

Lúc này bà chủ đưa thực đơn tới, Văn Tâm đưa tay nhận theo bản năng, vì cô cảm thấy nhân vật như Kỳ Trưng chắc sẽ không biết nhiều về những nơi này đâu. Kết quả sự thật chứng minh, cô lại sai rồi. Thậm chí Kỳ Trưng còn không cần xem thực đơn mà đã thuộc làu làu đặc sản ở đây như trong lòng bàn tay: “Hai mươi xiên mề gà, hai mươi xiên gân bò, năm xiên cánh gà, hai chai Coca ướp lạnh, cay nhiều chút.”

Bà chủ sửng sốt: “Trước giờ chưa từng gặp cậu thì phải?” Sao lại quen thuộc thế.

“Xem trên mạng.” Kỳ Trưng lại đẩy thực đơn cho Văn Tâm: “Tôi chọn sơ rồi, cô xem thử có muốn gọi thêm gì không.”

Văn Tâm ngạc nhiên nhìn chằm chằm Kỳ Trưng, cứ như là nhìn người xa lạ vậy. Ánh mắt đó quá thẳng thắn, khiến tim Kỳ Trưng lại đập loạn. Xem ra Đường Duệ cũng đâu hẳn vô dụng hoàn toàn, ít nhất thì chiêu này dùng được.

Xét đến sức ăn của Kỳ Trưng, Văn Tâm lại gọi thêm mấy món nữa, chừng đủ hai người ăn mới dừng tay. Chọn món xong, bà chủ cầm thực đơn đi, Văn Tâm chống tay lên cằm, nhịn không được hỏi: “Tổng giám đốc Kỳ, sao anh lại đưa tôi đến chỗ này ăn?”

Kỳ thật chủ yếu Văn Tâm muốn hỏi sao một vị đại gia như anh lại biết mấy quá nướng quen đường này? Nhưng hiển nhiên, Kỳ Trưng lại hiểu theo nghĩa khác, anh trả lời theo ý mình: “Cô thích mà.”

“Hả?” Văn Tâm trợn tròn mắt.

Đã nói đến đây rồi, cánh cửa sổ giấy kia dường như chỉ cần chọc một cái sẽ phá tung. Chỉ cần Kỳ Trưng nói thêm một câu nữa là được. Nhưng thế sự luôn luôn thay đổi, đúng lúc này, chiếc điện thoại Kỳ Trưng tiện tay đặt lên bàn đột nhiên rung lên, trên màn hình hiển thị tin nhắn của Hoắc Khang: “Tui khôi phục hoàn toàn rồi, yeah!”

Sắc mặt Kỳ Trưng lập tức thay đổi, cả người thâm trầm cứ như dồn hết cơn giận mấy ngày liền vậy. Mới đầu Văn Tâm không thấy tin đó, cô còn cho rằng có chuyện lớn gì xảy ra rồi, sau cô lại liếc thấy màn hinh di động chưa khóa của Kỳ Trưng…

Văn Tâm: “…” Cậu ba lại thiếu đòn rồi.

Năng lực quản lý cảm xúc của Kỳ Trưng nằm trên hàng đầu, dù gặp chuyện khiến người thường tức đến nổ phổi thì anh vẫn nhanh chóng thu lại áp suất thấp trên người, vờ như chưa từng co chuyện gì xảy ra. Nhưng Văn Tâm lại tinh ý phát hiện, ngón tay thon dài của anh vẫn không ngừng gõ gõ mặt bàn theo quy luật. Chắc chắn, tâm trạng Kỳ Trưng giờ nhất định rất phức tạp đây. Dù sao thì anh cũng là con mèo đầu tiên trong nhà, bàn đến thời gian ở cạnh Văn Tâm, nếu anh nhận thứ hai thì không ai nhận đứng đầu. Nhưng hết lần này tới lần khác mấy con mèo khác lần lượt khôi phục, chỉ có anh cả này lại… Văn Tâm nhịn không được đồng tình kinh khủng.

Im lặng một hồi, cuối cùng Kỳ Trưng cũng không ngồi yên vậy được nữa hỏi văn tâm, đây là lần đầu tiên anh chủ động nhắc đến đề tài này: “Cô cảm thấy năm con mèo nhà cô có chỗ nào đặc biệt không?”

“Nếu nói… chúng đều rất thông minh ngoan ngoãn thì có tính không?” Văn Tâm ngại ngùng nói.

Thực ra cô cũng vô tội lắm. Nếu cô biết làm sao cho năm bé mèo đều khôi phục bình thường thì ngay từ đầu chắc cô sẽ không chọn cách nuôi chúng thời gian dài như vậy rồi. Dù sao thì mới đầu cô cũng không chắc hành vi của mình có thể mạo phạm đến bọn họ như nguyên chủ không.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./meo-toi-nuoi-hoa-thanh-nguoi-roi/chuong-97-khoi-phuc-hoan-toan-roi-yeah-2.html.]

“Haiz…” Kỳ Trưng khẽ thở dài. Anh còn tưởng chuyện này nhất định có liên quan đến Văn Tâm. Nhưng giờ nhìn thế nào cũng không thấy Văn Tâm có vẻ biết chuyện gì đó. So với việc ở đây lãng phí thời gian ở riêng hiếm hoi của hai người thì chi bằng về nhà tra khảo con mèo rừng kia còn thực tế hơn.

Vì vậy, Kỳ Trưng bình tâm lại, tập trung ăn đồ nướng với Văn Tâm. Nhưng, đề tài đã bị cắt quãng bỏ qua vẫn không thể quay lại được. Dù hương vị đồ nướng khiến Văn Tâm đã thèm bao nhiêu, ngon lành dư vị bao nhiêu thì đến tối khi cô nhớ lại cảnh tượng lúc ấy vẫn có chút gì đó nuối tiếc.

Sau khi ăn xong, Kỳ Trưng đưa Văn Tâm về biệt thự. Thời gian hạn chế của anh cũng sắp đến nên cũng đi rất vội, cũng chẳng nói lời tạm biệt Văn Tâm đàng hoàng. Văn Tâm vừa xoay người định vào nhà đã nhìn thấy trước cửa biệt thự có một chiếc xa khác đến, một người đàn ông bước xuống xe, Kỳ Trưng chuyển xuống ghế sau. Cảm giác cơn mỏi mệt quen thuộc ập đến như sóng biển, Kỳ Trưng thầm nghĩ, hôm nay phải tìm mèo rừng hỏi rõ chân tướng mới được.

Trong biệt thự, mèo rừng hưng phấn nhận hết mấy lời nịnh nọt khen ngợi, mà đầu têu chủ yếu là đứa thứ năm, bé Trà sữa. Trà sữa theo dõi chương hình cả ngày, đã hoàn toàn biến thành fans trung thành của mèo rừng rồi, từ lúc mèo rừng về nhà đến giờ đều khen không dứt lời.

“Anh mèo rừng đẹp trai kinh khủng luôn! Xem anh ngược Moore mà sướng từ đầu đến chân luôn! Mấy đoạn cua đó anh làm thế nào vậy, sau này anh mèo rừng dạy em được không ạ ~”

Bé Trà sữa nhún nhún bốn chân lùn tịt của mình, đi theo mèo rừng lượn qua lượn lại, quả xứng danh fans cuồng. Mèo rừng ngẩng cao đầu, cười đắc ý ghê gớm: “Chuyện này đơn giản thôi, sau này cậu mua một chiếc xe đi, anh đây dạy cậu.”

Hai mắt bé Trà sữa sáng lấp lánh: “Wao, anh mèo rừng tốt quá đi!”

Còn chưa nói xong thì Bé tư đã đi ra từ trong phòng, khuôn mặt nhỏ xíu màu cam đầy sự nghiêm túc: “Anh nói anh đã khôi phục hoàn toàn rồi à, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”

Mèo rừng liền không hài lòng ngay: “Này này này, ngay cả tiếng anh trai cũng không gọi được một tiếng, còn muốn tôi nói cho nhóc bí quyết hả?”

“Gọi gọi, em gọi anh trai nè!” Trà sữa vội vàng cong đuôi nịnh nọt.

Mèo rừng giơ chân trước vỗ vỗ đầu bé Trà sữa, cố ý kéo dài giọng: “Vẫn là nhóc chân ngắn ngoan nhất, đi, đến phòng anh nào, anh đây chỉ nói có mình cậu thôi đó.”

Trà sữa vừa định dạ vâng thì đột nhiên liếc thấy mèo đen đang hùng hổ đi xuống cầu thang, nó lập tức rụt cổ lại, héo hon: “Hay là… anh mèo rừng cứ nói cho anh mèo đen trước đi.”

Tác giả có lời muốn nói:

Cậu ba: Kỳ thật tui cũng đâu biết gì đâu. Lát nữa phải nói gì bây giờ?! Online chờ gấp!

Tác giả: Hảo hán tha mạng?

Loading...