Minh Hôn - 105
Cập nhật lúc: 2024-07-11 18:00:21
Lượt xem: 61
Kết quả là sau khi hắn bị c.h.é.m đầu ba lần thì không còn ai dám đụng vào hắn nữa, ngay cả quan phủ cũng hết cách.
Cho đến một ngày mẹ của tên du côn Lão Tam chạy đến huyện nha đánh trống muốn thăng đường.
Quan Lão gia hỏi người đánh trống là ai, người này nói rằng bà ấy là mẹ của tên du côn Lão Tam.
Sau đó quỳ xuống khóc lóc nói mình không muốn ngày ngày nhìn thấy con trai của mình làm ra những chuyện thương thiên hại lý. Hy vọng quan lão gia có thể bắt hắn trị tội, bà không muốn con trai của mình sau khi c.h.ế.t bị đọa vào địa ngục.
Quan lão gia sắc mạnh tái mét, ông ta không phải không muốn làm vậy, mà là ông ta chẳng thể làm gì được tên du côn Lão Tam.
Cuối cùng bà ấy cũng nói thật, nói rằng có một lần Lão Tam lên núi đào nhân sâm thì nhặt được một hũ sành.
Cái hũ đó có thể đổi được tiền bạc, một lượng bỏ vào thì lấy ra được hai lượng.
Tên du côn Lão Tam sau một đêm đã trở nên giàu có là nhờ vào hũ sành này.
Thậm chí tên du côn Lão Tam g.i.ế.c không c.h.ế.t cũng là do hũ sành này.
Chỉ cần tên du côn Lão Tam bị c.h.é.m đầu thì ngày thứ hai một tên du côn Lão Tam khác lại chui ra từ hũ sành đó.
Sau khi Quan lão gia và nha dịch xung quanh nghe xong đều cảm thấy hoảng sợ, thật không thể tưởng tượng nổi, nhưng bọn họ cũng không dám chậm trễ.
Quan lão gia hạ lệnh lập tức bắt lấy tên du côn Lão Tam.
Đồng thời phái ra một đội nha dịch khác đi đến nhà của hắn, quả nhiên bọn họ đã đào được một hũ sành màu đen ở dưới gầm giường.
Sau khi Quan lão gia xem xong thì trực tiếp đánh vỡ hũ sành, sau đó sai người lần thứ tư c.h.é.m c.h.ế.t tên du côn Lão Tam.
Lần này tên du côn Lão Tam bị c.h.é.m c.h.ế.t cũng không sống lại nữa.
Nghe đến đây thì câu chuyện cũng kết thúc.
Sư phụ nói với tôi: “Sư gia của con khi xưa nói, sở dĩ tên du côn Lão Tam có thể ba lần bảy lượt xuất hiện làm hại dân lành là bởi vì tên du côn Lão Tam vốn đã không còn là bản thân của hắn nữa mà đã biến thành hũ sành, hũ sành không vỡ tự nhiên tên du côn Lão Tam sẽ sống lại.”
“Sau khi hũ sành bị đập vỡ thì tên du côn Lão Tam cũng theo đó mà c.h.ế.t đi.”
Nghe đến đó tôi không khỏi nhíu mày: “Sư phụ, ý của người là tên ác quỷ mà chúng ta đang đối mặt cũng không phải là chân thân của hắn, cho nên hắn mới có thể c.h.ế.t rồi lại hồi sinh?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./minh-hon/105.html.]
Sư phụ trực tiếp gật đầu : “Hẳn là như vậy! Bằng không, sau khi ác quỷ c.h.ế.t làm sao có thể trọng sinh, ngưng tụ ra chân hồn!”
Trong lòng tôi sôi sục, không ngờ chúng tôi lại gặp phải loại ác quỷ như vậy, không hề đơn giản, lại có thủ đoạn không tầm thường.
Mặc dù trong lúc nhất thời chúng tôi có suy đoán như vậy, nhưng chúng tôi cũng không có chứng cứ để chứng minh cho việc này.
Chúng tôi chỉ có thể đợi Độc đạo trưởng và vị tiền bối kia đến đây, thì mới có thể lập ra kế hoạch và tiến thêm một bước.
Thế là đêm đó tôi và sư phụ chỉ hàn huyên thêm mấy câu rồi quay về phòng.
Tôi nằm trên giường trằn trọc không sao ngủ được, đầu óc chỉ nghĩ đến chuyện của tên ác quỷ đó.
Câu chuyện về hũ sành của tên du côn Lão Tam, phải chăng tên ác quỷ kia cũng chính là một hũ sành.
Nằm suy nghĩ cả một đêm, đến khi trời gần sáng tôi mới chợp mắt được một lúc.
Buổi chiều tôi và sư phụ đi đến nhà tang lễ tìm Lão Tần gia và Bạch Phong.
Kể lại câu chuyện tối qua cho hai người họ, Lão Tần gia và Bạch Phong nghe xong cũng vô cùng sửng sốt.
Thật không ngờ tên ác quỷ kia lại có thể nhanh chóng tìm ra chúng tôi. Lại còn có yêu pháp quỷ dị “chết rồi lại hồi sinh”, đây là lần đầu tiên bọn họ nghe được và cũng là lần đầu tiên trông thấy.
Đồng thời chúng tôi cũng gọi điện thoại cho Độc đạo trưởng, bên kia cũng truyền đến tin tức.
Nói rằng chiều mai là có thể quay về, dặn dò chúng tôi đừng manh động, phải bảo toàn lực lượng.
Mặc dù tên ác quỷ kia đã nói là ba ngày sau sẽ quay lại tìm chúng tôi, nhưng buổi tối mọi người vẫn cảm thấy bất an.
Hành tung của tôi và sư phụ đã bị bại lộ, chắc chắn Lão Tần gia và Bạch Phong cũng đã bị bại lộ rồi.
Cho nên tối nay mọi người đều ở lại nhà tang lễ, không đi đâu cả.
Nếu có biến cố xảy ra mọi người cũng có thể trợ giúp lẫn nhau.
Cũng may đêm nay đã bình yên trôi qua, sau một đêm run lẩy bẩy, tôi thở phào nhẹ nhõm khi nhìn thấy bình minh.
Khoảng hai giờ chiều, Độc đạo trưởng rời đi được bốn ngày, cuối cùng đã trở về.
Sau khi Độc đạo trưởng trở về, bên cạnh còn có thêm hai người.
Một cụ già tay cần quải trượng, đầu tóc bạc trắng, bước đi khó khăn. Một người đàn ông trung niên, đầu trọc, thân hình mập mạp…