Minh Hôn - 1052
Cập nhật lúc: 2024-07-30 18:55:24
Lượt xem: 17
Đến khi trèo được lên đỉnh núi, chúng tôi đã cảm nhận được từng đợt khí lạnh còn mạnh hơn khi ở phía dưới rất nhiều lần.
Thông qua Thiên Nhãn, tôi nhìn thấy những đám mây đen dày đặc vây quanh bên trên khe núi Lang Nha.
Những luồng thi khí và sát thí màu vàng nhạt nồng đậm di chuyển như một dòng sông treo, chúng đang lao thẳng lên trời.
Cảm giác áp lực mãnh liệt này khiến cho chúng tôi thấy vô cùng khó chịu.
Nhưng chúng tôi cũng không dám dừng lại để thở, mà tiếp tục tiến về phía trước.
Nhưng khi chúng tôi đến phía bên kia của vách đá trên đỉnh núi khác, chỉ mới liếc nhìn bên trong khe núi một cái, cả ba chúng tôi đều c.h.ế.t lặng.
Ai cũng lộ ra vẻ mặt sợ hãi, tất cả cùng hít một ngụm khí lạnh, thấy cả người đều choáng váng.
Đưa mắt nhìn toàn cảnh, chúng tôi thấy cả khe núi này lít nha lít nhít chen đầy quỷ nô và thi quái.
Chúng nó không ngừng lao về phía trước, không ngừng tràn ra bên ngoài…
Số lượng kia, e rằng phải lấy ngàn làm đơn vị, cũng không rõ là có tất cả bao nhiêu con.
Này, số lượng này thì chúng tôi còn đánh đ.ấ.m thế quái nào được?
Hơn nữa cảnh tượng này còn gây ra cho người ta một loại ảo giác, nơi đây nào phải nhân gian, đây rõ ràng chính là địa ngục …
******
Đối với tình hình ở núi Lang Nha, chúng tôi cũng đã biết được ít nhiều.
Dù sao thì chúng tôi cũng đã từng tới đây, còn thâm nhập vào tầng chót nhất và lấy được Bích Lạc Thạch đi.
Nhưng mà, hôm nay, khi thực sự tới đây và tận mắt nhìn thấy cảnh tượng ở nơi này, chúng tôi vẫn không khỏi khiếp sợ.
Quá nhiều, thật sự là quá nhiều.
Số lượng quỷ nô ở nơi này hoàn toàn vượt qua cả tưởng tượng của chúng tôi.
Bên trong toàn bộ khe núi này, lúc nhúc toàn là quỷ nô và thi quái.
Giống như thể quỷ môn quan đã bị mở ra, để vô số những con quỷ nô kia chui qua quỷ môn quan mà tràn vào nhân gian vậy.
Cả người tôi đều căng cứng lại, vẻ mặt trầm xuống, có chút không thể tin nổi.
Mà giờ phút này, lão Phong cũng đã hít được mấy ngụm khí lạnh: “Trời ạ! Sao lại, sao lại có nhiều quỷ nô như vậy chứ? Đây, đây thực sự chỉ là một phân đà của tà giáo Mắt Quỷ thôi sao?”
Sau khi lão Phong kêu lên một tiếng, tôi và Phong ca cũng đều hoàn hồn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./minh-hon/1052.html.]
Lão Phong nói không sai, trong khe núi Lang Nha này, cùng lắm chỉ là một phân đà của tà giáo Mắt Quỷ mà thôi.
Hơn nữa nghe Thượng Quan Thư nói, phân đà này mới chỉ được thành lập trong vài năm gần đây.
Chỉ một phân đà, mới được thành lập vài năm, mà đã có được quy mô và số lượng quỷ nô lớn đến mức này.
Vậy nếu là tổng đà của tà giáo Mắt Quỷ, hay nói cách khác là toàn bộ tà giáo Mắt Quỷ gộp lại, phải có bao nhiêu u hồn dã quỷ, bao nhiêu thi sát cương thi đây?
Bây giờ tôi chỉ mới tưởng tượng thôi mà đã thấy vô cùng đáng sợ và khủng hoảng.
Nhưng mũi tên đã lên dây, không thể không b.ắ.n ra, hiện giờ Thượng Quan Thư đã phát động mọi người chiến đấu rồi.
Hơn nữa nghe ý tứ của Thượng Quan Thư, nếu lúc này tiến công, hẳn là có thể giải quyết được những khó khăn trước đó.
Nói cách khác, lực lượng bên phe chúng tôi mạnh mẽ hơn.
Hoặc là nói, phe chúng tôi càng có nhiều binh nhiều tốt hơn sao?
Dù lòng đã nghĩ như vậy, nhưng tôi lại có chút lo lắng.
Tuy nhiên, tôi vẫn nói: “Cuộc chiến đã bắt đầu rồi, chúng ta không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể dốc toàn lực ứng phó. Chỉ cần nhổ được phân đà của đám Mắt Quỷ ở đây, ít nhất chúng ta có thể trải qua vài năm sống trong bình yên!”
Nói xong, tôi trầm mặt xuống, trong mắt cũng đã loé lên sát khí.
Cùng lúc đó, tay tôi đã nắm chặt lấy chuôi kiếm gỗ đào, dứt khoát rút kiếm ra.
Sau khi lão Phong bị sốc cũng đã từ từ bình tĩnh lại.
Cậu ấy đã trải qua bao sóng gió, đương nhiên cũng không thực sự bị dọa sợ.
Lúc này, lão Phong cũng không có chút do dự, đã rút bảo đao ngự tiền đầy vết lõm của mình ra.
Vào ngay lúc này, Phong ca vẫn luôn giữ im lặng lại cau mày, vẻ mặt nghi hoặc, rồi bỗng mở miệng nói: “Không đúng, không thích hợp…”
Vừa nói, Phong ca vừa nhìn đám quỷ dày đặc bên trong khe núi rồi lắc đầu.
Thấy Phong ca như thế, tôi có chút khó hiểu, liền lên tiếng dò hỏi: “Phong ca, làm sao vậy? Có gì không ổn sao?”
Phong ca nghe thấy tôi hỏi, lại nói thêm một câu “Không ổn”, sau đó mới chịu trả lời: “Hai người nhìn xem! Xét theo số lượng này, e là nơi này phải có ít nhất ba ngàn con quỷ, huống chi đám quỷ này đều không phải là u hồn dã quỷ bình thường, nhìn luồng âm khí kia đi, chỉ sợ chúng toàn là lệ quỷ…”
Nghe đến đó, tôi vẫn chưa cảm thấy có gì bất ổn, bèn hỏi tiếp một câu nữa: “Nhưng điều này có nghĩa là gì?”
Vả mặt Phong ca trở nên nghiêm trọng: “Vấn đề chính là ở chỗ này!”
“Có vấn đề sao? Là vấn đề gì mới được? Bọn họ không phải đều đang đứng sờ sờ ở đó sao?” Lão Phong cũng mở miệng hỏi.
Nhưng Phong ca lại không cho là như vậy: “Ba ngàn lệ quỷ, hai người nghĩ thử đi, quỷ khí của hơn ba ngàn lệ quỷ nặng đến thế nào? Chúng ta chỉ đứng cách bọn chúng có mấy trăm mét, nếu thực sự có hơn ba ngàn lệ quỷ ở đây, e rằng đều đã bị luồng sát khí nặng nề kia làm cho bị thương nặng rồi.”