Minh Hôn - 1053
Cập nhật lúc: 2024-07-30 18:55:44
Lượt xem: 20
“Mà sát khí ở đây đã hoá thành sương mù dày đặc bao phủ khắp bốn phía. Vậy thì thực vật nơi này hẳn sẽ phải bị bao phủ bởi một tầng sương trắng. Nhưng mà, chẳng có gì cả…”
Nghe Phong ca phân tích một lượt như vậy, tôi cảm thấy cũng có lý.
Sát khí của ba ngàn lệ quỷ thi quái tập hợp lại với nhau, nhất định sẽ tạo ra một làn sương sát khí dày đặc, hơn nữa chúng còn có thể hoá thành thực thể.
Nhưng trước mắt xem ra, ngoài những đám mây đen bay trên không trung, còn có luồng thi khí và sát khí màu vàng nhạt, thì quả thật không hề có sương trắng, càng không xuất hiện cảnh tượng sương mù ngưng tụ.
Những điều này đại diện cho cái gì chứ? Tôi tự hỏi chính mình.
Câu hỏi này vừa xuất hiện trong trí óc tôi, dường như có một tia chớp lập tức xoẹt qua, một tiếng “răng rắc” vang lên, cả người tôi lại sững sờ.
Rồi tôi đột nhiên nhìn về phía Phong ca, mà lão Phong ở bên cạnh tôi hình như cũng vừa hiểu ra được điều gì đó, cũng nhìn về phía Phong ca giống tôi, chúng tôi cùng đồng thanh hỏi, “Hết thảy những thứ này, đều là giả?”
Tôi và lão Phong gần như đều hốt hoảng mà bật ra câu hỏi, còn Phong ca chỉ để lộ một chút ý cười trên khoé môi, “Xem ra hai người các cậu cũng không quá ngốc, không sai, những gì chúng ta đang thấy chỉ là giả! Nơi này vốn không hề có nhiều quỷ nô, thi quái như vậy.”
“Chẳng lẽ chúng ta đều bị trúng thuật che mắt trong lúc không để ý sao?”
Tôi kinh ngạc thốt lên một câu, đồng thời đảo mắt đánh giá khắp nơi, cảm giác có chút sợ hãi.
Lão Phong cũng trầm mặc, cảnh giác mà đưa mắt nhìn khắp bốn phía.
Phong ca thì gật gật đầu.
“Có khả năng này, còn về việc đối phương đã che mắt chúng ta bằng cách nào, tạm thời còn hơi khó nói!”
Ba chúng tôi đều không hiểu rõ, nhưng có người ở một bên khác của khe núi thì rất rõ.
Đột nhiên tiếng la hét rung trời vang lên, đám đông ồ ạt, quỷ ảnh rất mạnh.
“Giết!”
“Báo thù!”
“Một tên cũng không được để sót!”
“Phá huỷ nơi này…”
“…”
Đủ loại âm thanh gào thét vang lên xen lẫn với nhau, không ngừng vang vọng khắp dãy núi Lang Nha.
Đương nhiên, những âm thanh này đều là do đám quỷ phát ra.
Ngoại trừ những người trừ tà đã được mở Thiên Nhãn giống như chúng tôi, và những người có rất ít dương hỏa ra, còn lại người thường hầu như sẽ không nghe thấy được những âm thanh hỗn loạn này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./minh-hon/1053.html.]
Người bình thường cho dù lúc này đang đứng giữa đám quỷ cũng sẽ không nghe được âm thanh gì cả, thứ duy nhất mà họ cảm nhận được chỉ là khí lạnh mà thôi.
Nghe thấy những âm thanh này, trong lòng chúng tôi lại thấy hồi hộp.
“Tới rồi” Tôi lên tiếng trong vô thức.
Những người trong phe của chúng tôi đã tấn công lên núi rồi, họ đang muốn tấn công vào trong khe núi Lang Nha…
Phong ca l.i.ế.m liếm môi: “Tuy rằng tôi không rõ vì sao lại như vậy, nhưng nếu như đã tới đây rồi, trừ phi là chúng ta đánh một trận, nếu không có nghĩ nát óc cũng chẳng ra! Đi, chúng ta cũng xông lên đi!”
Nghe Phong ca lên tiếng, tôi và lão Phong cùng gật đầu một cái thật mạnh.
Đồng thời, trong lòng chúng tôi cũng cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
Nếu thật sự phải đối mặt với hơn ba ngàn lệ quỷ, tràng cảnh này sẽ rất lớn, chúng tôi có tránh né thế nào cũng không thoát nổi.
Nhưng bây giờ thì chúng tôi đều đã hiểu ra, tất thảy trước mắt chỉ là hình ảnh giả dối, chỉ là ảo ảnh trộn lẫn với hơi nước mà thôi, thực lực của đối phương cũng không mạnh như tưởng tưởng, cho nên tôi đã yên tâm hơn một chút.
Tiếp đó, dưới sự dẫn dắt của Phong ca, chúng tôi chuẩn bị tấn công liên tục về phía cổng lớn của khe núi, để có thể tập hợp cùng với mọi người.
Tuy nhiên, khi chúng tôi vừa mới nhích người, từ bên trong khe núi, có một số lá cờ lớn bất ngờ bay lên.
Sau khi những lá cờ lớn này xuất hiện, chúng dường như tỏa ra một nguồn năng lượng không thể giải thích được.
Nhìn từ xa, những lá cờ lớn này đều có một lớp ánh sáng màu đỏ nhạt bao quanh, tôi không biết đó là gì.
Chúng ta cũng không nghĩ nhiều, chỉ tập trung tiến về phía trước.
Nhưng càng đi xa, tình hình về phía chúng tôi càng trở nên rõ ràng hơn.
Tôi nhìn xung quanh, phe của chúng tôi cũng có rất nhiều người.
Nhìn quy mô này, chắc cũng phải có từ ba trăm đến năm trăm người.
So với “ba ngàn người” bên phe đối lập đang “đứng chờ” ở trong khe núi, chúng tôi thực sự chẳng là gì cả.
Hơn nữa, tôi chỉ cần liếc mắt một cái đã nhìn thấy Thượng Quan Thư đứng trong đám người, cô ấy mặc một bộ đồ màu trắng, tay cầm nhuyễn kiếm, dẫn đầu đoàn quân c.h.é.m g.i.ế.c không ngừng.
Cô ấy khẽ kêu lên một tiếng, liền có một quỷ nô hoặc thi quái ngã xuống, trông cô ấy thực sự rất anh dũng.
Mà những con thi quái và quỷ nô kia liên tục bị đánh lại, chúng đang cố gắng rút lui về hướng khe núi.
Một tiếng “Ầm ầm” trầm trầm vang lên, sau đó con đường dẫn vào khe núi bị “đóng lại”.
Ngay sau đó, một luồng ánh sáng đỏ nhạt tỏa ra ở lối vào khe núi và những vùng xung quanh, ngăn chặn không cho Thượng Quan Thư đi vào, dường như ánh sáng này đã bao trùm toàn bộ núi Lang Nha…
Một số quỷ tu muốn đột phá ánh sáng hoặc bay thẳng qua cửa núi, hoặc là bay vòng từ một hướng khác vào trong khe núi Lang Nha, nhưng tất cả đều bị ánh sáng màu đỏ nhạt kia b.ắ.n ngược trở lại.