Minh Hôn - 1062
Cập nhật lúc: 2024-07-30 18:59:59
Lượt xem: 10
Nói cách khác, lại có thêm hai đến ba trăm con lệ quỷ nữa xuất hiện.
Mọi người đều có chung kẻ địch, nên đã hợp tác với nhau để đánh chúng.
Nhưng đám lệ quỷ kia lại chiến đấu riêng lẻ, mà đạo hạnh của chúng lại vô cùng yếu.
Cảm giác đối phương chỉ mạnh hơn quỷ bình thường một chút mà thôi.
Chỉ có một chút tu vi như vậy sao chúng có thể ngăn cản được sự tấn công của phe chúng tôi?
Phải biết rằng hôm nay tới đây, chúng tôi đã chọn lọc những người tinh anh nhất.
Tu vi thấp nhất, chính là những người như tôi và lão Phong, nhưng tu vi của chúng tôi cũng đạt tới cảnh giới Đạo Sư.
Nhưng trong tay chúng tôi còn có đủ các loại vũ khí và bùa chú.
Đối với đạo sĩ ở cấp bậc Đạo sư trung kỳ như chúng tôi, g.i.ế.c lệ quỷ ở cấp bậc này cũng không phải vấn đề gì lớn cả.
Bởi vậy, khi đối mặt với đội hình có hai đến ba trăm con lệ quỷ ở trước mặt này, hai chúng tôi chỉ coi như trò trẻ con.
Không lâu sau, chúng tôi cũng đã g.i.ế.c hết bọn chúng.
Nhưng vấn đề nảy sinh ở đây là, vừa g.i.ế.c hết hai đến ba trăm con lệ quỷ này thì lại có thêm lệ quỷ xuất hiện.
Năm hoặc sáu trăm dòng khói đen đột nhiên xuất hiện xung quanh chúng tôi, và sau đó năm trăm tới sáu trăm con quỷ hung dữ nữa xuất hiện.
Đạo hạnh của chúng vẫn thấp, yếu như cũ.
Vấn đề chính là số lượng của chúng, càng ngày càng nhiều…
Điều này khiến cho chúng tôi cảm thấy rất quái lạ, không khỏi cảm thấy vô cùng bất ổn.
Rất nhiều người đều đã bắt đầu bàn tán, than thở g.i.ế.c mãi chưa hết lệ quỷ.
Đồng thời, Dạ Phong, Lý Húc, Chu Vận và những người đi đằng trước dường như cũng gặp phiền phức.
Bất kể bọn họ có c.h.é.m giết, hay bỏ chạy như thế nào, cũng không thể tới gần được hang động ở trong cùng.
Nhìn thì chỉ như cách có vài trăm mét, nhưng họ vĩnh viễn không thể tới gần, khoảng cách cứ mãi duy trì ở con số vài trăm mét kia.
Đây rõ ràng là có vấn đề, cảm giác giống như gặp phải quỷ đánh tường vậy.
Nhưng mà làm quỷ rồi vẫn có thể gặp phải quỷ đánh tường sao? Cho nên chỉ có một cách giải thích duy nhất là ảo giác, cũng có thể hiểu là một loại thuật che mắt.
Sau khi tiến vào ngọn núi này, chúng tôi lại rơi vào bẫy của người khác, lọt vào trong thuật che mắt một lần nữa.
Mà mấy trăm lệ quỷ chúng tôi đang đối mặt đây cũng có thể chỉ là giả.
Rất nhiều người cũng có suy nghĩ tương tự, nhưng tôi, Lão Phong và cả Phong ca đã c.h.é.m g.i.ế.c lệ quỷ đến đỏ cả mắt, thở hồng hộc.
“Mẹ nó, đúng là g.i.ế.c mãi không xong! Thật là phiền phức.” Phong ca lên tiếng.
“Đây chắc chắn là thuật che mắt!” Phong ca lại lên tiếng bổ sung.
“Hẳn là không sai được!” Tôi cũng gật đầu đồng ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./minh-hon/1062.html.]
Cùng lúc ấy, đám lệ quỷ lại bao vây và tấn công chúng tôi một lần nữa, mấy người chúng tôi lại phải ra sức c.h.é.m giết.
Nhưng lão Phong vừa không để ý một chút, đã bị một con lệ quỷ cào xước áo trên cánh tay.
Tuy rằng cậu ấy không có bị thương, nhưng trong lòng tất cả mọi người chúng tôi đều vang lên một tiếng “lộp bộp”.
Chuyện gì đang xảy ra vậy? Không phải chỉ là thuật che mắt thôi sao? Vì sao còn gây ra sát thương?
Tôi vừa mới nghĩ đến đây, đã nghe thấy tiếng kêu thảm thiết truyền đến từ một hướng khác.
Tôi quay đầu nhìn lại, thế nhưng phát hiện ra bên phe chúng tôi đã xuất hiện thương vong, rất nhiều quỷ tu đã bị g.i.ế.c hoặc bị thương.
Trong lúc nhất thời, tình thế của phe chúng tôi đã trở nên hơi khó khăn.
“Mọi người tập hợp lại đi!” Thượng Quan Thư chợt hét lớn lên.
Mọi người có mặt ở đây đều nghe thấy hét ấy, lần lượt dựa sát vào nhau.
Chỉ khi chúng tôi sát cánh bên nhau, mới có thể phát huy được sức mạnh lớn nhất của mình và giải quyết vấn đề.
Nhưng chúng tôi mới chỉ bắt đầu nhích người, chuẩn bị tập hợp lại với nhau…
Những đám mây đen lại xuất hiện trên đỉnh đầu của chúng tôi, sau đó càng xuất hiện nhiều làn sương mù màu đen hơn.
Sau đó tôi thấy những con lệ quỷ lại hiện ra, một, hai, mười, hai mươi….
Một trăm, một ngàn con…
Mẹ kiếp! Mọi người đều có cảm giác như sắp sụp đổ rồi.
Trong nháy mắt, toàn bộ khe núi này đều bị lấp đầy bởi lệ quỷ.
Cảnh này giống y như đúc cảnh chúng tôi đã nhìn thấy khi bò trên vách đá kia.
Ước chừng phải có mấy ngàn lệ quỷ, con này nối tiếp con kia, rồi vây mấy trăm người chúng tôi ở bên trong.
“Mẹ nó! Nơi này thực sự có mấy ngàn con lệ quỷ thật sao?”
“Không đúng, đây nhất định chỉ là thuật che mắt!”
“Có loại thuật che mắt gì mà lại lợi hại được như vậy? Anh nhìn đi, tôi đã bị thương rồi!”
“Đó đã tính là gì chứ, hình như chúng ta đã bị nhốt lại rồi.”
“Cho dù là tiến lên hay lùi về sau, chúng ta đều không thể rời khỏi vị trí hiện tại, chỉ có thể tiếp tục chiến đấu với đám quỷ nô này!”
“Tôi đã dùng hết ba phần hồn lực rồi, thế mà rơi vào trong hoàn cảnh thế này!”
“Mẹ nó! Nếu để cho tôi phá được vòng vây này, xem tôi có g.i.ế.c c.h.ế.t sạch bọn chúng h không…”
“…”
Những lời oán giận vang lên, nhưng vào giờ khắc này, cũng chẳng còn có cách nào khác.
Cho dù là Thượng Quan Thư và những người có tu vi cao cường khác.
Lúc này cũng rất khó phá vỡ được trận pháp che mắt này, chỉ đành chịu bị nhốt trong thuật che mắt này, nghênh đón hết đợt tấn công này đến đợt tấn công khác.