Minh Hôn - 1204
Cập nhật lúc: 2024-08-03 21:12:01
Lượt xem: 11
Tôi vung thanh kiếm gỗ đào lên, tính đ.â.m vài nhát lên người tên này trước.
Nhưng sau đó tôi phát hiện giờ, da thịt nó bây giờ cứng rắn chẳng khác nào sắt thép.
Cho nên, tôi nghĩ vẫn nên dùng bùa chú tấn công cương thi thì hơn.
Bởi vì lúc này con cương thi kia đã bị lưới trấn thi trói buộc, nằm trên mặt đất.
Vậy nên, sử dụng bùa chú cũng không quá khó khăn, tôi rút ra lá bùa trừ tà “Lục Đinh Lục Giáp”, trước mắt, đây là lá bùa lợi hại nhất mà tôi có.
Dùng thứ này để đối phó với cương thi, rất hữu dụng.
Lúc này, tôi cầm chắc lá bùa trong tay, chụp thẳng vào đầu của con cương thi kia.
Nhưng điều tôi không ngờ tới là, ngay lúc tôi muốn dán lá bùa này lên đầu nó, tên quái vật kia lại đột nhiên đứng dậy.
Thân thể nó thẳng tắp, “vèo” một cái liền đứng phắt dậy.
Bởi vì đối phương hành động quá bất ngờ, kết quả là, lá bùa của tôi không thể nào dán được lên trên đầu nó.
Không những thế, đầu của tên này đập thẳng vào trán tôi.
“Phanh” một tiếng, tôi chỉ cảm thấy trán mình đau nhói, toàn thân hơi choáng váng vì bị va chạm.
Đồng thời cơ thể tôi cũng lùi về phía sau mấy bước.
Lão Phong thấy thế, sắc mặt tối sầm lại, thay đổi thủ ấn, muốn trói cương thi chặt hơn nữa.
Chẳng ngờ được là con cương thi kia lại đột ngột gào lên một tiếng “Ngao”, âm thanh này rất lớn, vang vọng khắp căn nhà.
Theo sau tiếng gầm vang này, lưới trấn thi trói trên người cương thi đã xảy ra biến đổi.
“Phanh phanh phanh”, tấm lưới bắt đầu bị đứt đoạn, lão Phong thấy vậy, sắc mặt còn tối đen hơn.
Hai tay cậu ấy hợp lại, thúc giục pháp lực, hòng muốn xoay chuyển thế cục.
Nhưng đã quá muộn, sau khi cương thi hút được nhân khí càng trở nên mạnh hơn.
Lưới trấn thi của lão Phong lúc này đã không thể trói buộc được nó nữa.
Cuối cùng, chỉ nghe một tiếng “Bang” trầm vang, toàn bộ lưới trấn thi hoàn toàn bị phá tan.
Nhìn thấy cảnh này, trong lòng tôi và lão Phong vang lên một tiếng “Lộp bộp”, thầm than không xong rồi.
Hiện tại xem ra, chúng tôi chỉ có thể liều mạng thôi.
Tôi chịu đựng cơn đau trên trán, lau vết m.á.u đang chảy trên lông mày, rồi hét lớn: “Mọi người mau chạy đi!”
Vừa dứt lời, một tay tôi cầm kiếm gỗ đào lên, tay khác nắm chặt lá bùa, nhằm thẳng hướng hắc sát cương thi mà lao tới.
Lão Phong cũng không chần chờ, tay cầm bảo đao ngự tiền, lao lên trước cùng tôi.
Mọi phương pháp đều thất bại, hiện tại, chúng tôi chỉ có thể liều cái mạng này.
Thật là đáng chết, rõ ràng trước đó có cách giải quyết tốt hơn.
Giờ thì hay rồi, đến cuối cùng, chúng tôi vẫn phải lấy hai cái mạng nhỏ này ra, để liều với đối phương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./minh-hon/1204.html.]
Việc đã đến nước này, cũng chẳng còn gì để nói nữa.
Con cương thi kia rít gào một tiếng, giơ cánh tay cương thi lên và nhảy về phía chúng tôi.
Tôi bổ một đường kiếm xuống, căn bản là chẳng xi nhê gì.
Khi muốn tới gần đối phương để dùng bùa chú, tôi lại bị nó dùng tay hất văng ra.
Lão Phong dùng đao tấn công cương thi từ phía sau, kết quả là bảo đao ngự tiền của cậu ấy lại bị uốn cong.
Sau vụ này, e là đao quý của cậu ấy cũng hỏng rồi.
Đao quý đã vô dụng, lão Phong chỉ còn cách giơ chân lên đạp đối phương một cái.
Nhưng da thịt của con cương thi kia đã cứng như sắt thép, bây giờ lại đang đứng vững, nó có thể bị một cú đá của lão Phong ảnh hưởng sao?
Một cú đá không thể hạ gục con cương thi này, ngược lại, lão Phòng còn bị lực phản ngược lại mà bay ra ngoài, suýt chút nữa thì tự làm gãy cả chân mình.
Cương thi đã nhận ra hai người chúng tôi, miệng “Ngao ngao” không ngừng, hướng thằng về phía tôi mà nhào tới.
Tôi cũng chẳng lúng túng, có sóng to gió lớn nào mà ông đây chưa trải qua, còn phải sợ tên hắc sát như chó cùng rứt giậu nhà mày sao?
Muốn mạng của ông đây, vậy ông đây sẽ cho mày “vui chơi thỏa thích”.
Nghĩ đến đây, tôi đột nhiên vận khí, trực tiếp sử dụng tới Hoả Thiên công.
Chỉ trong chớp mắt, một luồng đạo khí cuồng bạo lan tràn khắp cơ thể tôi.
Khí chất cả người tôi cũng thay đổi theo, bởi vì có Hoả Thiên công mà thực lực cũng tăng lên không ít.
Khoảnh khắc tôi kích hoạt Hỏa Thiên công, tu vi của tôi thực sự đã đột phá từ Đạo Sư sơ kỳ lên Đạo Quân sơ kỳ.
Đạo Quân là cảnh giới mà rất nhiều đạo sĩ và người trừ tà theo đuổi.
Mà hiện tại, tôi đã đạt tới trình độ của tu vi này.
Tôi chỉ cảm thấy, độ nhạy bén của tất cả các giác quan trong cơ thể đều tăng lên rõ rệt.
Sức mạnh cũng đã được cải thiện rất nhiều.
Đương nhiên, đây chỉ là tạm thời mà thôi.
Một khi linh lực trong người tôi tiêu hao hết, tôi không chỉ bị đánh bật trở lại hình dạng ban đầu, mà còn bị suy yếu trong một khoảng thời gian ngắn.
Nhưng tôi nghĩ rằng trong thời gian giới hạn, tôi có thể liên thủ với lão Phong, tiêu diệt được con hắc sát cương thi ở trước mắt.
*******
Tại thời điểm Hoả Thiên công được kích hoạt, một luồng đạo khí quen thuộc chợt lưu chuyển trong cơ thể tôi.
Điều này khiến cho tôi gần như biến thành người khác, đến cả hơi thở cũng trở nên hung bạo hơn.
Tôi mở trừng hai mắt, trực tiếp đánh thẳng về phía con hắc sát kia.
Chỉ trong chớp mắt, ngay cả lão Phong đứng bên cạnh tôi cũng không kìm được mà tỏa ra kinh ngạc.
Cậu ấy không ngờ tới, thế mà tôi lại sắp đột phá rồi.