Minh Hôn - 1285
Cập nhật lúc: 2024-08-14 21:24:13
Lượt xem: 12
Tin nhắn vừa được truyền đi thì Từ Lâm Tĩnh đã gửi lại một biểu cảm khó hiểu.
Sau đó Dương Tuyết cũng trả lời một câu: "Tính đi đâu?"
Thấy hai người hỏi, tôi chỉ đáp lại hai chữ: "Vượt Âm".
Sau khi Dương Tuyết và Từ Lâm Tĩnh thấy câu trả lời của tôi thì đều sợ ngây người. Bởi vì mọi người đều là người trong nghề, cho nên đương nhiên biết “Vượt Âm” có nghĩa là gì.
Từ Lâm Tĩnh lập tức gửi một tin nhắn thoại vào trong nhóm ngay tại chỗ: "Đinh Phàm, anh điên rồi sao, Vượt Âm không phải trò đùa, dễ c.h.ế.t lắm đấy!"
Nhưng khi tôi nghe được lời này thì lộ ra một tia cười khổ.
Tất nhiên là tôi biết Vượt Âm nguy hiểm đến mức nào, nhưng hiện tại bản thân tôi còn lựa chọn nào khác sao?
Nói một cách chính xác hơn chính là bản thân tôi không còn lựa chọn nào khác.
Hiện tại, tôi chỉ có thể chọn cách Vượt Âm mà thôi.
Lúc này, Dương Tuyết cũng lập tức gửi một tin nhắn thoại vào trong nhóm: "Đinh Phàm, xảy ra chuyện gì vậy? Vì sao anh lại muốn Vượt Âm!"
Ngoại trừ lão Phong, hiện tại không có ai biết đến chuyện giải trừ âm hôn, đồng thời do tôi đang sử dụng WeChat, cho nên cũng không dám nói ra mà dự định sẽ để bọn họ đến nhà của tôi vào ngày mai trước, sau đó mới tự mình kể cho bọn họ nghe một chút về chuyện xưa đặc biệt của tôi.
Kết quả là tôi chưa kịp trả lời thì điện thoại reo. Sau khi nhấc máy lên thì thấy người gọi là Tiểu Mạn.
Nhìn thấy là Tiểu Mạn, tôi mỉm cười, bởi vì không cần phải nghe thì tôi cũng đã biết Tiểu Mạn đang muốn hỏi về chuyện liên quan đến Vượt Âm của tôi, cho nên tôi ấn xuống nút trả lời, sau đó nói vào trong điện thoại: "Tiểu Mạn!"
"Đinh Nguyên Bảo, Vượt Âm là cái gì? Rất xa sao? Rất nguy hiểm sao?” Tiểu Mạn liên tục hỏi.
Nghe giọng điệu lo lắng của cô ấy, tôi lại cười “ha ha” hai tiếng vào trong điện thoại: “Có chút xa, cũng có nguy hiểm. Về phần là gì thì ngày mai đến nhà của tớ đi! Tớ sẽ ở trước mặt giải thích cho mọi người hiểu..."
Tiểu Mạn nghe thấy giọng điệu của tôi có gì đó không thích hợp, lại hỏi: "Đinh Nguyên Bảo, chẳng lẽ cậu gặp khó khăn gì đó cho nên muốn bỏ chạy sao? Công ty của tớ có rất nhiều luật sư giỏi, tớ có thể giúp cậu."
Tiểu Mạn rất lo lắng cho tôi, nhưng ở trong cuộc điện thoại này tôi cũng chỉ có thể cười khổ.
"Tiểu Mạn, chuyện của tớ có chút đặc biệt, còn có chút không thể tưởng tượng. Ngày mai mọi người đến nhà của tớ đi, sau đó cùng nhau ăn một bữa cơm, cũng tiện để nói lời từ biệt với mọi người..."
Tôi mới nói tới đây thì đã có một cuộc điện thoại khác gọi tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./minh-hon/1285.html.]
Tôi ngẩn người, thấy đó là Ngô Huệ Huệ đang gọi, sau đó tôi lại tiếp tục nói:
"Tiểu Mạn, có cuộc gọi đến, ngày mai gặp mặt rồi nói chuyện đi!"
Nói xong, cũng không chờ Tiểu Mạn có thời gian nói tiếp thì tôi đã cúp máy trước. Sau đó tôi trả lời điện thoại của Ngô Huệ Huệ, sau khi nhấc máy thì trong điện thoại truyền đến một giọng nói nhẹ nhàng: "Alo,Đinh Vĩ!"
“Ừ, là tôi, ngày mai tôi mời mọi người ăn cơm, không biết cô có lịch trình nào không?" Tôi cười nói.
Suy cho cùng, bây giờ Ngô Huệ Huệ đã không còn là diễn viên quần chúng mờ nhạt mà chúng tôi gặp được vào hai năm trước nữa. Sau khi tham gia diễn xuất trong một số bộ phim chiếu mạng thì cô ấy đã được khán giả công nhận. Giờ đây, cô ấy đã ký hợp đồng với công ty giải trí Thiên Minh là công ty giải trí hàng đầu và đã trở thành đối tượng bồi dưỡng trọng điểm.
Sự nổi tiếng của Ngô Huệ Huệ có thể nói là đang tăng lên nhanh chóng vào thời điểm hiện tại. Nếu cứ tiếp tục theo cái đà này, miễn là không có tin tức tiêu cực nào xảy ra. Miễn là Ngô Huệ Huệ vẫn tiếp tục nỗ lực diễn tốt mỗi một cái nhân vật, thì ngày sau việc trở thành minh tinh hạng nhất và hạng hai cũng không phải là không có khả năng. Chính vì điều này mà thời gian của cô ấy đã được công ty quản lý sắp xếp lên lịch trình.
Ngô Huệ Huệ nghe tôi nói như vậy thì ở trong điện thoại lại hỏi thêm một câu: “Vượt Âm rất xa sao?”
Tôi do dự một lúc rồi trả lời: “Rất xa, có khả năng là cả đời này cũng không thể quay về được nữa."
Tôi nói đúng sự thật, nhưng sau khi nghe tôi nói xong thì Ngô Huệ Huệ rõ ràng là đã lâm vào trầm mặc, sau đó chỉ nghe Ngô Huệ Huệ tiếp tục nói: "Được rồi, vậy tối nay tôi sẽ bay về."
"Ồ? Cô đang ở nơi khác sao?"
"Ừ, có nhận một bộ phim mới, chủ đề vẫn là về siêu nhiên. Vừa vặn trở về thỉnh giáo mọi người một số vấn đề."
Giọng điệu của Ngô Huệ Huệ rất bình tĩnh, cũng không cảm nhận được nhiều thay đổi trong cảm xúc của cô ấy.
Tôi và Ngô Huệ Huệ cứ như vậy mà nói chuyện với nhau vài câu rồi cúp điện thoại.
Tôi hút một điếu thuốc rồi đi ra chợ, sau đó mua vài con gà vàng lớn và đi đến miếu Thành Hoàng.
Hồ Lục Gia và Hồ Thất Nãi đã bảo vệ tôi trong một thời gian dài như vậy, mà hiện tại bản thân lại muốn Vượt Âm, cho nên tôi phải đích thân đi tới nói một tiếng với bọn họ...
********
Một lúc sau thì tôi đã đến miếu Thành Hoàng, mà nơi này cũng không có nhiều thay đổi so với trước đây.
Đi tới cửa, tôi chắp tay cung kính hướng vào bên trong, rồi nói: “Đệ tửĐinh Vĩ, bái kiến Hồ Lục gia, Hồ Thất Nãi …”