Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Minh Hôn - 1345

Cập nhật lúc: 2024-08-26 18:12:23
Lượt xem: 15

Mặc dù thanh âm của Thượng Quan Thư không lớn nhưng rõ ràng là đã tốt hơn trước rất nhiều.

Tôi thấy Thượng Quan Thư nói như vậy thì cũng khẽ gật đầu: "Ừ! Nhưng một đường bôn ba này cũng quá mức mệt mỏi rồi, cho nên chúng ta tìm chỗ nghỉ chân một lát đi!”

Nói xong, tôi chỉ vào phía sau một tảng đá lớn cách đó không xa rồi nói với mọi người: “Đi thôi, chúng ta tới chỗ đó đi, ở chỗ này thu hút nhiều sự chú ý của người khác quá!”

Nói xong, tôi lại lấy ra mấy cây nhang ngắn nữa rồi đưa cho anh Vương và Tiểu Chu. Hiện tại mọi người đều là quỷ, cho nên đoạn nhang ngắn này chính là món ăn ngon nhất đối với trạng thái hiện tại của chúng tôi.

Mọi người đã ở dưới đây lâu như vậy mà chưa từng hít một nén nhang nào, cho nên lúc này nhìn thấy tôi phân nhang ngắn cho bọn họ thì đều trừng lớn hai mắt, trên mặt tràn đầy vui mừng.

"Được được được, chúng ta qua đó tận hưởng đi, quỷ hồn đi ngang qua đây cũng nhiều quá rồi..." Tiểu Chu nói.

Sau đó cậu ta lập tức đi qua đó với anh Vương, còn tôi đỡ Thượng Quan Thư chậm rãi đi tới.

Nguyên nhân chủ yếu khiến chúng tôi trốn ở phía sau tảng đá lớn đó tận hưởng là vì sợ gặp phải quỷ sai, hơn nữa bản thân tôi và Thượng Quan Thư là những vị khách nhập cư trái phép, chẳng may nếu bị đám quỷ sai đi ngang qua nơi này chú ý, vậy thì rất có thể sẽ rơi vào tình thế nguy hiểm.

Chỉ cần trốn đi thì có thể nghỉ ngơi một cách lặng lẽ mà còn có thể tránh được đám quỷ sai, cho nên cớ sao mà không làm.

Sau đó, chúng tôi núp ở phía sau một tảng đá lớn ở bên đường Hoàng Tuyền, rồi bắt đầu nghỉ ngơi và tận hưởng nhang cung phụng một cách lặng lẽ.

Có nhang cung phụng trợ giúp, hồn lực của chúng tôi cũng nhanh chóng hồi phục. Chẳng bao lâu sau thì đã cảm thấy tràn đầy năng lượng.

Tình trạng của Thượng Quan Thư cũng đã được cải thiện rất nhiều, hồn lực ở trong cơ thể cũng đã được phục hồi khoảng 60%.

Sau một thời gian nghỉ ngơi, chúng tôi cũng làm quen lại với anh Vương và Tiểu Chu.

Người tên anh Vương được gọi là Vương Hải, khi còn sống làm nhân viên bảo vệ. Còn người tên Tiểu Chu là sinh viên năm nhất mới vào đại học, tên là Chu Kiệt.

Vương Hải là vì cứu người mà hi sinh, còn Chu Kiệt c.h.ế.t trong một vụ tai nạn xe hơi.

Sau khi mở tài khoản ở thành Hơn Nửa Bước, cả hai vẫn luôn kết bạn đồng hành. Bởi vì ba loại chấp niệm “tham, sân, si” của bọn họ không nặng, cho nên lúc đi ngang qua đồi Ác Cẩu cũng không bị đám chó dữ đó chú ý quá nhiều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./minh-hon/1345.html.]

Cùng lắm là tùy tiện bị cắn xé mấy miếng, sau đó những con ch.ó dữ đó lập tức không còn cảm thấy hứng thú gì với bọn họ nữa.

Có thể nói bọn họ đã vượt qua đồi Ác Cẩu rất suôn sẻ.

Nhưng sau khi đến núi Kim Kê, vừa lúc gặp được Thượng Quan Thư và tôi đang thu hút toàn bộ gá trống của cả ngọn núi Kim Kê. Tiếp theo đó là một đường chạy như điên, cuối cùng là gặp được một màn xuất hiện kia của chúng tôi.

Đồng thời, hai người vẫn còn đang phàn nàn, nói về đồi Ác Cẩu và núi Kim Kê, sau đó còn hỏi chặng đường kế tiếp ở trên đường Hoàng Tuyền này có còn nơi nào đáng sợ nữa không?

Nghe vậy, tôi lộ ra một tia cười khổ rồi nói với hai người họ: “Cửa ải tiếp theo, chúng ta sẽ đến một nơi được gọi là thôn Dã Quỷ.”

Hai người họ vừa nghe xong thì đều tỏ ra có chút bối rối, bộ dạng này rõ ràng là không có bất cứ kiến thức nào về “thôn Dã Quỷ” này cả.

Thậm chí Vương Hải còn nói thẳng: “Người anh em Đinh Vĩ, thôn Dã Quỷ này là một nơi như thế nào?”

Tôi không chút do dự mà lập tức trả lời: “Thôn Dã Quỷ này là một thôn trang được tạo thành từ dục vọng, nếu không thể khống chế được ham muốn của chính mình thì có khả năng sẽ bị lạc ở một nơi nào đó và trở thành kẻ c.h.ế.t thay của người khác..."

********

Tôi lập tức mở miệng nói và giới thiệu về thôn Dã Quỷ ở trên đường Hoàng Tuyền này cho Vương Hải và Chu Kiệt.

Sau khi hai người bọn họ nghe xong thì đều mang dáng vẻ tôi nhìn anh, anh nhìn tôi.

Bọn họ hiển nhiên đều không biết rõ ràng, cái thôn Dã Quỷ là một sự tồn tại như thế nào.

Thấy vậy, tôi cũng không thừa nước đục thả câu mà nói tiếp: “Trên đường Hoàng Tuyền tổng cộng có bốn cửa ai, ba cửa ải đầu tiên khảo nghiệm về tham, sân, si, hận, ái, ác và dục của một người. Chó dữ ở đồi Ác Cẩu được biến ảo từ tham, sân, si mà thành, chúng nó sẽ cắn xé những con quỷ có tham sân si rất nặng, sau đó cứ cắn xé ba loại chấp niệm này như thế thẳng cho đến khi không còn gì mới thôi.”

“Còn những con gà trống ở trên núi Kim Kê là sự biến ảo của ái, hận, ác còn lại. Mục đích tồn tại của bọn chúng cũng là để m.ổ x.ẻ ái, hận, ác của mỗi một con quỷ.”

“Còn cửa ải thứ tư là thôn Dã Quỷ này được dùng để khảo nghiệm sự ham muốn của mỗi một con quỷ ở trên đường, chỉ có những con quỷ vượt qua được khảo nghiệm mới có đủ tư cách để tiến về phía trước.”

“Cửa ải tiếp theo chính là tiến vào điện Mê Hồn. "

Tôi kể cho hai người họ nghe về tất cả những gì tôi biết, mà hai người kia nghe xong những lời này thì cũng không nhịn được mà hít vào một hơi khí lạnh.

Loading...