Minh Hôn - 1358
Cập nhật lúc: 2024-08-26 21:42:40
Lượt xem: 12
Cho nên, không nghe bọn quỷ sai gọi bọn họ thì không một quỷ hồn đang xếp hàng nào dám bước chân vào bên trong đình.
Để nắm bắt thời gian, Thượng Quan Thư và tôi lấy tốc độ nhanh nhất của từng người mà chạy về phía trước.
Chẳng mấy chốc thì đã đến lối vào của điện Mê Hồn.
Ở đây, trước cổng thành rộng lớn có hai tên quỷ binh đang canh gác.
Tôi và Thượng Quan Thư đi chậm lại, đi từng bước một về phía trước như những quỷ hồn ở trước mặt mình.
Hai tên quỷ binh cũng không thèm nhìn chúng tôi một cái, cho nên tôi và Thượng Quan Thư tiến vào cổng thành rất thuận lợi.
Vừa mới bước vào cổng thì đã nhìn thấy một cầu thang lát đá dài dốc nghiêng hướng lên trên, đ.â.m thẳng vào cung điện ở tầng cao hơn.
Thượng Quan Thư và tôi bước từng bước một trên cái bậc thang lát đá này, cảm nhận được sự uy nghiêm của điện Mê Hồn.
Sau khi leo lên những bậc đá thì sẽ thấy một tòa cung điện sừng sững ở đó.
Thoạt nhìn ở trên đó có một tấm bảng hiệu, ở trên tấm bảng hiệu có ba chữ lớn màu đỏ viết "Điện Mê Hồn", mà điện Mê Hồn này còn được gọi với cái tên “Điện Vong Hồn”.
Trong âm phủ, cho dù có gọi nó là điện Mê Hồn hay điện Vong Hồn thì cũng giống như nhau vì bản thân nó chỉ đề cập đến một nơi như thế này mà thôi.
Theo truyền thuyết, chỉ cần uống xong chén nước Mê Hồn là có thể đi qua điện Mê Hồn. Như vậy thì cho dù là thần tiên hạ giới đi chăng nữa thì cũng đừng nghĩ đến chuyện hoàn dương, chỉ có thể an tâm làm một con quỷ hoặc là đi đầu thai chuyển thế.
Hiện tại chúng tôi đã ở chỗ này, chỉ cần đi qua điện Vong Hồn là có thể đi ra khỏi đường Hoàng Tuyền.
Trong lòng có thể nói là rất phấn khích, mà ở ngay trước mặt chúng tôi là một tòa cung điện u ám.
Không khí ở đây, khiến cho chúng tôi cảm thấy rất thoải mái.
Trừ cái này ra thì ở trước mắt chúng tôi còn có năm sáu tên quỷ sai đang thúc giục đám quỷ hồn ở trước mặt tiến về phía trước nhanh hơn, mà mấy tên quỷ sai này chắc hẳn là những quỷ sai canh giữ điện Vong Hồn rồi.
Điểm dừng này khác với những điểm dừng trước, ở chỗ này sẽ không phải chịu bất cứ sự tra tấn nào.
Chỉ cần đứng hóng gió ở trong đình phía trước và uống cạn nước Mê Hồn. Sau đó chỉ cần đi bộ qua tòa cung điện âm trầm này nữa là được.
Thượng Quan Thư và tôi bốn mắt nhìn nhau rồi thong thả đi về phía trước.
Nếu đã cải trang thành một quỷ hồn đã uống cạn nước Mê Hồn giống như những quỷ hồn khác, thì chúng tôi chỉ cần thong thả đi qua nơi này là được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./minh-hon/1358.html.]
Lối đi này dài ước chừng hai đến ba trăm mét, ngoại trừ quỷ sai, xung quanh đều có một số tượng đồng của các ác thú.
Chúng tôi đi về phía trước từng bước một, chẳng mấy chốc đã đi được một nửa quãng đường.
Một lúc sau, chúng tôi đã đến chỗ bên cạnh đám quỷ sai kia. Một quỷ sai ở trong đó thấy tôi và Thượng Quan Thư chậm rì rì đi tới thì lập tức rống lên một tiếng vào mặt chúng tôi: "Hai người đang làm gì vậy? Đi nhanh lên..."
Nghe đến đây, Thượng Quan Thư và tôi đã theo bản năng mà tăng nhanh tốc độ, nhưng không hề tạo ra bất cứ một tiếng động nào rồi liếc nhìn về phía bọn họ thêm vài lần.
Sau đó thuận lợi đi qua đám quỷ sai này mà đi về phía lối ra. Trong lòng tôi vui mừng và nghĩ rằng chính mình sẽ vượt qua được.
Nhưng vừa mới đi được mười mét thì mũi của một tên quỷ sai ở trong đó lại đột nhiên chuyển động một cái.
Tiếp đó chỉ nghe thấy phía sau vang lên một giọng nói: “Đứng lại!”
Nghe thấy hai chữ này, tôi và Thượng Quan Thư theo bản năng dừng lại, trong lòng cũng theo đó mà “lộp bộp” một tiếng.
Ngay tại lúc mấu chốt n ày, anh kêu chúng tôi dừng lại làm gì? Chẳng lẽ đối phương đã nhìn thấu việc chúng tôi không uống nước Mê Hồn?
Nhưng không thể nào! Sao bọn họ lại có thể biết được việc chúng tôi có uống chén canh kia hay không?
Trong lòng tôi nghĩ như vậy, thầm cảm thấy không ổn. Nhưng ngay sau đó, giọng nói đó lại vang lên lần nữa: “Quay lại!”
Tôi và Thượng Quan Thư cau mày thật chặt, cảm thấy rất căng thẳng nhưng chỉ có thể quay người lại.
Khi Thượng Quan Thư và tôi xoay người thì đã nhìn thấy năm sáu quỷ sai đang đi về phía chúng tôi.
Thượng Quan Thư và tôi cũng không biết sau khi uống cạn nước Mê Hồn sẽ rơi vào trạng thái như thế nào. Vì thế không dám mở miệng nói chuyện, chỉ giả vờ tỏ ra rất bình tĩnh mà nhìn chằm chằm vào sáu tên quỷ sai này.
Chẳng bao lâu sau, sáu tên quỷ sai này đã đến trước mặt chúng tôi, mà sáu quỷ sai này cũng lập tức vây quanh hai chúng tôi.
Thấy vậy, Thượng Quan Thư và tôi đều cảm thấy rất lo lắng và có linh cảm sẽ có chuyện không hay xảy ra.
Nhưng đối phương lại không có hành động, khiến chúng tôi càng khó làm ra phản ứng
Sau đó, chỉ nhìn thấy một quỷ sai cầm đầu ở trong đó trực tiếp bước tới rồi nói với hai người chúng tôi một câu: “Hai người đừng cử động!”
Nói xong, đối phương bắt đầu đánh hơi quanh người chúng tôi.
Chiếc mũi liên tục co giật và phát ra âm thanh "khịt khịt" giống như một con chó.
Nhìn thấy điều này, tôi lập tức cảm thấy một cảm giác nguy hiểm không thể giải thích được.