Minh Hôn - 1406
Cập nhật lúc: 2024-08-31 11:06:35
Lượt xem: 10
Trước cửa những tiệm này đều có một gã sai vặt đứng đó không ngừng hét to, mời chào khách tới.
“Quán cơm số một thành Phong Đô, đầu bếp chín sao sẽ vì bạn mà nấu ra những món bạn thích…”
“Các quý ông quý bà, xin mời vào chơi! Chỗ chúng tôi cái gì cũng có…”
“Đi đâu mà vội mà vàng, mười vị tuyệt kỹ tam luân (ý chỉ mười người đẹp nằm trong tầng thứ ba) của Tháp Tiêu Dao còn đang chờ các vị lựa chọn đây!”
“Đánh bạc một chút thì vui, đánh bạc nhiều chút thì thua nhiều nhiều. Nếu thắng được tất cả các nhà cái ở đây, bạn sẽ nhận được một trăm vạn minh tệ…”
“Quầy thuốc anh em, là anh em thì xin mời vào hút một điếu chung vui”
“Trung tâm giải trí Trương Thương, tối nay ăn gà nhé, xin đừng bỏ lỡ”
“Vì liên minh, vì bộ lạc. Tiệm nét Dã Thú, hào hùng một trận chiến!”
“Chân nhân lộ diện, cao thủ dẫn đội. Ai không tin thì cứ tới đăng ký đi!”
“…”
Đủ loại âm thanh ồn ào không ngừng vang lên, các loại đèn neon rực rỡ và đầy màu sắc chiếu sáng không ngừng.
Nhìn đủ loại hàng quán buôn bán tấp nập xung quanh mình, thật sự là làm cho người ta phải choáng váng và chần chừ.
Nhưng mà, mục tiêu của chúng tôi chính là Tháp Tiêu Dao.
Ở dưới chân núi đã tấp nập đông vui như vậy rồi, vậy không biết trong Tháp Tiêu Dao sẽ có cảnh tượng như thế nào?
Khoảng nửa tiếng sau, chúng tôi đã lên tới đỉnh núi.
Ngọn núi nhỏ này có đỉnh núi khá bằng phẳng, bên trong chỉ có một tòa nhà duy nhất, cũng chính là Tháp Tiêu Dao.
Chỉ khi lên đến đỉnh núi, chúng tôi mới nhận ra Tháp Tiêu Dao này lớn tới cỡ nào, quy mô của nó giống như một trung tâm hội nghị và triển lãm ở dương gian vậy.
Cánh cổng vàng rực rỡ, hai con quái thú canh cửa cũng đều được chạm khắc từ vàng
Con đường ở dưới chân chúng tôi được lát bằng ngọc thạch.
Trước cánh cổng lớn, có hàng chục cô gái đang đứng chào đón khách.
Theo quan điểm thẩm mỹ hiện đại của chúng tôi, mười mấy cô gái tiếp tân này đều là những người đẹp cực phẩm.
Dáng người của ai cũng mảnh mai, trước lồi sau vểnh, mỗi một câu nói mỗi một hành động, đều toát lên vẻ đẹp khó cưỡng từ.
Nhưng dù đẹp như vậy họ cũng chỉ có thể làm tiếp tân mà thôi.
Ngoài những tiếp tân đang đón tiếp khách ra, xung quanh nơi này còn có lực lượng an ninh hùng hậu.
Một đám vệ sĩ người mặc vest đen, chân đi giày da, khiến người ta có cảm giác như đang ở trong Ma trận.
Chúng tôi đi trên con đường ngọc và đi thẳng tới cổng lớn.
Đi ngang qua hai bức tượng bằng vàng, tôi thực sự có cảm giác như đang bước vào một cung điện sang trọng.
Vừa đến cửa, mười mấy cô gái tiếp tân xinh đẹp đã đồng loạt hô vang: “Chào mừng quý khách!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./minh-hon/1406.html.]
Sau đó, một trong số những cô gái đó bước lên, lễ phép chào hỏi chúng tôi:
“Xin chào bốn vị! Muốn vào trong Tháp Tiêu Dao cần phải trả một khoản phí nhất định, mời các vị đi theo tôi để thanh toán!”
Nói xong, cô gái tiếp tân này mỉm cười dẫn chúng tôi vào trong.
Chúng ta cũng không nói nhiều lời, chỉ gật đầu một cái.
Rồi cả bốn người chúng tôi đều đi theo cô gái tiếp tân kia, đi thẳng vào trong Tháp Tiêu Dao xa hoa, tráng lệ…
*******
Sau khi bước vào trong Tháp Tiêu Dao, chúng tôi được dẫn đến một nơi trông giống như quầy lễ tân.
Sau khi đi qua quầy lễ tân, bạn có thể trực tiếp vào trong Tháp Tiêu Dao.
Nhưng đúng lúc này, mấy nhân viên an ninh đột nhiên kéo theo một người đàn ông mập mạp mặc quần áo sang trọng ra ngoài.
Người đàn ông mập mạp này đang điên cuồng vùng vẫy:
“Đừng, đừng kéo tôi ra ngoài, tôi còn tiền, tôi còn tiền mà…
Tôi muốn gặp tiểu thư Như Yên, tôi muốn gặp tiểu thư Như Yên…”
Nhưng những nhân viên an ninh kia chỉ đáp trả quỷ hồn nọ bằng ánh mắt lạnh lùng, dùng gậy đánh vào đầu ông ta, khiếp cho tên ấy bất tỉnh tại chỗ.
Cuối cùng, ông ta bị kéo thẳng ra cửa lớn giống như một con ch.ó chết.
Bởi vì cảnh tượng này đã thu hút sự chú ý của chúng tôi, nên cô gái tiếp tân bên cạnh đã nhẹ nhàng giải thích:
“Các vị, Tháp Tiêu Dao chính là nơi vui chơi số một của Minh giới, nên chi phí ở đây rất cao, chắc là bốn vị đã biết.
Cho nên, thỉnh thoảng ở đây sẽ xuất hiện vài vị khách không chịu tuân theo quy định.”
Nghe tiếp tân giải thích như thế, trên mặt bốn người chúng tôi đều lộ ra nụ cười gượng gạo xấu hổ.
Đương nhiên, ở những nơi như thế này, tiền bạc được đặt lên hàng đầu.
Có tiền là ông chủ, không có tiền thì bạn chẳng còn gì cả.
Lúc này, chúng tôi đã đến quầy thu phí.
Quầy thu phí này được xây dựng bằng đá lục bảo quý giá.
Bên cạnh là một con cóc lớn cao hơn ba mét, được đúc hoàn toàn bằng vàng.
Nếu nói nơi đây cứ cách nửa bước là có một ngân hàng, thì tòa tháp này còn xa hoa hơn cả Điện Kim Loan trên dương gian.
Cho nên nơi này chẳng khác nào là một bảo cung phía trên chín tầng trời.
Có năm nhân viên ở quầy thu ngân, và bốn người trong số họ mỉm cười khi nhìn thấy chúng tôi.
Chỉ có một người đàn ông có một mắt là không có biểu cảm gì khi nhìn thấy chúng tôi cả.
Và anh ta cũng đang khoa tay múa chân với hai nhân viên khác, rõ ràng đây cũng phải là quản lý hoặc người có nhiệm vụ tương tự.
Đồng thời, nhân viên thu ngân đã nhận thông tin của chúng tôi từ chỗ tiếp tân.