Minh Hôn - 1434
Cập nhật lúc: 2024-08-31 21:09:51
Lượt xem: 9
Hình như anh chàng này đang yêu đương, bên cạnh còn có một cô gái.
Nhưng bóng dáng của người cô gái này luôn khiến tôi có cảm giác quen thuộc.
Chắc là do tôi đã quá nhập tâm vào kiếp trước! Tôi nghĩ thầm.
Sau đó, hình ảnh liên tục thay đổi.
Chiến tranh, chàng trai và cô gái cùng nhau chiến đấu.
Có vẻ như họ cũng có thể sử dụng bùa chú, hình như cũng là những người tu hành.
Bởi vì hình ảnh thay đổi cực nhanh, trong nháy mắt, hình ảnh cuối cùng của thiếu niên đã xuất hiện.
Thiếu niên đã chết, bị người g.i.ế.c chết.
Thấy cảnh này, tôi không khỏi cau mày.
Kiếp trước của tôi bi thảm đến vậy sao? Thế mà lại bị người g.i.ế.c chết?
Ngay khi vừa nghĩ vậy, một cảnh tượng khiến người khiếp sợ đã xuất hiện.
Một khuôn mặt xuất hiện trong làn sương đen mờ ảo, sau đó một cái tròng mắt đột nhiên xông ra.
Nhìn thấy vậy, tim tôi đập mạnh một tiếng.
Hai từ "Mắt Quỷ" lập tức hiện lên trong đầu tôi.
Tôi vô cùng chấn động, chưa kịp định thần lại thì hình ảnh lại lần nữa thay đổi.
Một đứa bé bên lề đường, sau đó một người đàn ông trung niên xuất hiện.
Ngay khi người đàn ông đó xuất hiện, tôi đã nhận ra ông ấy là ai.
Đó là sư phụ của tôi, rõ ràng kiếp trước đã qua, bây giờ đã đến kiếp này.
Hình ảnh trình chiếu rất nhanh, nhưng trong những hình ảnh này lại có rất nhiều khung cảnh quen thuộc với tôi.
Ví dụ như cửa tiệm của tôi, còn có sư phụ, thậm chí tôi còn nhìn thấy lão Phong và Tiểu Mạn.
Nhưng sau đó, một người con gái mặc đồ trắng lại xuất hiện thường xuyên hơn.
Khi nhìn người con gái này, trong lòng tôi có một cảm giác không thể giải thích được.
Bởi vì tôi phát hiện ra, sao người con gái mặc đồ trắng này lại có phần giống với người con gái mặc đồ trắng xuất hiện ở kiếp trước của tôi như vậy chứ?
Nhưng vì hình ảnh quá nhanh, quá mơ hồ, cơ bản rất khó nhìn rõ được hình dáng.
Nhưng tôi luôn cảm thấy người con gái này rất quen, vô cùng quen.
Hình như chúng tôi đã từng gặp nhau, thậm chí còn rất quen thuộc, chỉ là tôi nhớ mãi không ra.
Hình ảnh cuối cùng chiếu xong, những gợn sóng không còn nữa, Tam Sinh Thạch đã trở lại bình thường.
Chỉ có kiếp trước và kiếp này, không có kiếp sau, hơn nữa cảm giác như kiếp này chỉ chiếu có một nửa.
Tôi ngẩn người một lúc, nghĩ chuyện này hẳn là có liên quan đến tình huống hiện tại của tôi.
Tôi vẫn còn dương thọ, cũng chưa chết.
Cho nên kiếp này chỉ chiếu có một nửa, càng không có kiếp sau, cho nên mới không nhìn thấy, cũng không nghe thấy âm thanh.
Tôi yên lặng nghĩ về tất cả những hình ảnh mình đã nhìn được, nhưng vì tốc độ quá nhanh nên chỉ nhớ được rất ít.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./minh-hon/1434.html.]
Một, kiếp trước tôi là một người tu hành, có thể sử dụng bùa chú.
Còn có một người con gái mặc đồ trắng đi theo làm bạn, tôi nghĩ cô ấy chắc là người rất thân thiết với tôi.
Cuối cùng là bị người dùng kiếm đ.â.m chết, sau đó chính là kiếp này.
Ngoài những cảnh tượng quen thuộc, một người con gái mặc đồ trắng cũng xuất hiện.
Hơn nữa, người con gái mặc đồ trắng này trông rất giống với người con gái mặc đồ trắng ở kiếp trước của tôi.
Chẳng lẽ nói, đây là số phận đã được sắp đặt?
Tôi lắc đầu, hình như trong ký ức của tôi không có người con gái mặc đồ trắng nào cả.
Tất nhiên là ngoại trừ nữ quỷ áo trắng.
Tôi nghĩ có lẽ mình có thể gặp người con gái mặc đồ trắng này trong tương lai.
Nghĩ đến đây, tôi không tiếp tục đứng trước Tam Sinh Thạch nữa mà quay người rời đi.
Sau đó, một quỷ hồn khác vội vàng chen vào, muốn xem kiếp trước, kiếp này và kiếp sau của mình.
Tôi cau mày, nhớ lại những hình ảnh đó.
Nhưng lại bị một giọng nói làm gián đoạn:
"Đã nhìn xong kiếp trước kiếp này rồi thì mau nhanh chóng rời đi. Ở chỗ này nói nhảm cái gì? Còn muốn đầu thai hay không?"
Nghe vậy, tôi chợt tỉnh táo lại.
Hóa ra người thúc giục tôi là một quỷ sai.
Quỷ sai này trông rất xấu xí, giống như một con rồng ba đầu, bên cạnh còn có hai quỷ sai đầu trâu mặt ngựa.
Trong tay họ đều cầm cây đinh ba, duy trì trật tự trước Tam Sinh Thạch.
Tôi cũng bị họ xua đuổi đi chỗ khác.
Tôi không dám ở lại lâu, nên chỉ có thể đi theo nhóm quỷ hồn rời khỏi đây.
Nhưng tôi không thể đi xa hơn nữa.
Theo lời sư phụ và Độc đạo trưởng nói, ở giao lộ này tôi cần phải rẽ trái để đến thành Uổng Tử.
Vì vậy tôi bắt đầu tìm kiếm cơ hội, xem khi nào mình có thể rời khỏi con đường tối tăm này.
Tôi nhìn quanh vài lần, phát hiện thấy ven đường có rất nhiều bụi cây và đá.
Nhưng ven đường cũng có rất nhiều quỷ sai.
Nếu liều lĩnh lao vào bụi rậm trong rừng cây gần đó, chắc chắn sẽ bị phát hiện.
Trong lúc nhất thời tôi không dám hành động tùy tiện, chỉ có thể xen lẫn vào nhóm quỷ hồn từng chút một tiến về phía trước, tìm cơ hội rời khỏi đây.
Nhưng càng đi về phía trước, tôi lại càng đến gần Giếng Luân Hồi ở phía xa.
Giếng Luân Hồi có sáu miệng giếng, ở giữa có một cây cầu đá.
Mỗi miệng giếng tượng trưng cho một cõi luân hồi khác nhau, súc vật nhảy vào cõi súc vật, con người nhảy vào cõi người.
Ngoài ra, ở trước chỗ lên cây cầu đá còn có một cái đình.
Trong đình có một bà lão ngồi gội đầu, múc những chén nước đen như mực bằng một cái gáo lớn.
Đó hẳn là Mạnh Bà trong truyền thuyết, còn chén nước đen như mực kia hẳn là canh Mạnh Bà do Mạnh Bà dùng tóc và nước sông Vong Xuyên làm ra ...