Minh Hôn - 145
Cập nhật lúc: 2024-07-11 18:38:41
Lượt xem: 53
Thấy tôi khẳng định như vậy, sư phụ đã nói vài lời với Độc đạo trưởng.
Sau đó liền gật đầu với tôi: “Được rồi! con nhớ cẩn thận!”
Nói xong, sư phụ nghiêm túc nhìn tôi một cái, sau đó cau mày kéo hồn phách Lý Đại Sơn rời khỏi đây...
Sau khi thấy sư phụ rời đi, tôi lại nói với xung quanh: “Được rồi, sư phụ của tôi và những người khác đã rời đi rồi. Cô muốn tôi làm gì thì nói đi!”
“Chuyện này cũng không khó làm, chỉ cần vận động chân tay một chút, đồng thời sẽ tiêu hao một chút nguyên khí, cũng có chút nguy hiểm.” Giọng nói của nữ quỷ lại vang lên.
Nhưng khi tôi nghe được điều này, trong đầu tôi vang lên một tiếng “ong”.
Đồng thời, tôi cũng nắm được một số từ “vận động chân tay” và “nguyên khí.”
Không lẽ nữ quỷ này, nữ quỷ này sẽ bắt tôi làm ra vài chuyện bậy bạ với cô ấy?
Khi nghĩ đến điều này, toàn thân tôi rùng mình.
“Cái này không được, tôi đã có vợ rồi.” Tôi trực tiếp từ chối.
Bỗng nhiên nữ quỷ trở nên trầm mặc, một lát sau mới mở miệng nói: “Anh nghĩ cái gì vậy? Tôi chỉ muốn anh đẩy khối bia mộ ở trước mắt giúp tôi. Sau đó lợi dụng nguyên khí của anh, trợ giúp tôi thoát ra khỏi quan tài và rời khỏi nơi này.”
Nghe đến đó, tôi sửng sốt một chút, ngay sau đó lộ ra vẻ mặt xấu hổ.
“Sao cô không nói sớm! Cô còn làm ra vẻ thần bí như vậy.” Tôi thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy chuyện này chỉ là chuyện nhỏ, hoàn toàn không cần thiết phải làm ra vẻ bí ẩn như vậy.
Đây không chỉ là đào bia mộ, nó có thể tiêu tốn không ít nguyên khí và tinh lực.
Tôi còn trẻ, chỉ cần không bị giết, nhiều lắm là qua mấy ngày thì sẽ hồi phục lại.
Mẹ kiếp, chuyện nhỏ như vậy cũng không chịu giải thích rõ ràng ngay từ đầu.
Nhưng nữ quỷ lại đột nhiên nói với tôi: “Bia mộ của tôi không phải là một bia mộ thông thường. Nếu anh không cẩn thận, có thể sẽ c.h.ế.t ở đây...”
Nghe được thông tin này, trên mặt tôi lập tức lộ ra vẻ khiếp sợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./minh-hon/145.html.]
Cô đang đùa tôi đấy à? Đào bia mộ còn có thể mất mạng?
Tôi hít một hơi thật sâu, sau đó nói: “Không thể nào! Chỉ đào một tấm bia mộ, có thể có nguy hiểm gì?”
Kết quả tôi vừa dứt lời, nam quỷ trung niên liền bước tới phía trước.
Sau đó, hắn nói với tôi: “Tấm bia của tiểu thư nhà tôi đã bị người khắc lên bùa chú trấn áp hồn phách. Nếu không cẩn thận, hồn phách của người bốc bùa cũng sẽ bị tổn hại.”
Nghe nam quỷ nói như vậy, tôi có chút bất an.
Mặc dù tôi không biết gì về bùa chú trấn áp hồn phách này, nhưng nghe sự trầm trọng trong giọng nói của nam quỷ trung niên, có lẽ đây là một loại bùa chú vô cùng mạnh mẽ.
Tôi im lặng một hồi lâu, theo tôi, đào bia mộ không phải là vấn đề lớn.
Tôi chưa nghĩ tới giúp đỡ cô ấy sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng.
Tôi cũng không phải là một người liều lĩnh. Nghĩ tới điều này, tôi quay về phía cái cây và nói: “Trong số những người vừa rồi, tôi là người có đạo hạnh thấp nhất, hiểu biết cũng ít nhất.”
Nói đến đây, tôi dừng lại, rồi nói: “Tại sao cô lại chọn tôi? Nếu được, tôi có thể liên hệ với đám người của sư phụ để bọn họ quay trở lại. Nếu bọn họ ở đây, nhất định có thể giúp được cô. Tôi sẽ cố gắng hết sức để giúp cô phá giải bùa chú và thả cô ra ngoài! Thậm chí tỷ lệ thành công cũng cao hơn.”
Bởi vì trong mắt của tôi, để một người mới như tôi đi phá giải bùa chú.
Không bằng để sư phụ và những người khác tới đây, mọi người cùng chung tay, chẳng phải sẽ an toàn hơn sao?
Nhưng tôi vừa nói xong, giọng nói của nữ quỷ lại vang lên bên tai tôi một lần nữa: “Anh sợ sao?”
Tôi cau mày: “Cũng không phải sợ, mà là nghe theo lý trí. Tôi có đạo hạnh thấp nhất, cũng không hiểu rõ ràng về bùa chú, nếu cô đồng ý với ý kiến của tôi, tôi sẽ liên hệ với sư phụ và những người khác, kêu bọn họ quay trở lại thì xác suất thành công sẽ cao hơn nữa!”
Tôi cẩn thận phân tích, nhưng vừa dứt lời, giọng nói của nữ quỷ lại vang lên bên tai tôi: “Ừm, lời anh nói rất hay.”
“Nhưng trấn hồn chú này, lại không đơn giản như vậy. Một người có thân phận đặc thù làm thì phải cần một người đặc thù đến để giải quyết! Ngoại trừ anh, những người còn lại đều không được, cho dù là đám người của sư phụ anh thì cũng không thay đổi được gì. Chỉ tăng thêm một người biết bí mật của tôi mà thôi!”
Trong lòng tôi “thình thịch”: “Người đặc thù ở đây là tôi sao?”
“Đúng vậy, chính là anh. Nếu tôi không nhìn nhầm, thì anh là người mang mạng thủy năm chữ! Chỉ có anh, mới có thể phá phải trấn hồn chú!” Nữ quỷ nói.