Minh Hôn - 231
Cập nhật lúc: 2024-07-12 16:49:07
Lượt xem: 30
Cho nên tôi tiếp tục ra sức biểu diễn, cứ như vậy, tôi ở miệng giếng lăn lộn một giờ đồng hồ nhưng không hề có tác dụng gì.
Dương Tuyết thấy tôi có chút nhụt chí, liền cổ vũ tôi làm cho tôi tiếp tục cố gắng dẫn dụ quỷ anh.
Tôi nhìn chiếc xe tải nhỏ và búp bê barbie, tôi cảm thấy sức hấp dẫn của hai món đồ chơi này không còn hiệu quả nữa, căn bản là không thể dẫn dụ quỷ anh đi ra khỏi giếng.
Nếu những thứ này không còn thu hút nữa, vậy thì hiện tại còn có thứ gì để có thể dụ dỗ nó ra ngoài?”
Lúc này trong lòng tôi có chút rối rắm, không biết nên làm thế nào.
Trong lúc tôi rối rắm không biết nên làm thế nào, trong đầu tôi chợt nảy ra một ý tưởng, đột nhiên nghĩ đến trò chơi trên điện thoại di động.
Hơn nữa lại là trò chơi “vương giả nông dược” dành cho trẻ em đang rất thịnh hành trong giới học sinh.
Tin tức trên báo chí đều đưa tin có nhiều trẻ em đã mượn điện thoại của bố mẹ để chơi trò này, hiển nhiên trò này rất có sức hút với trẻ em.
Nói không chừng quỷ anh ở bên trong giếng cạn này, cũng có thể bị trò chơi điện tử này hấp dẫn.
Nghĩ như thế tôi cắn chặt răng một chút.
Mặc kệ vậy, còn nước thì còn tát, tôi chỉ có thể liều mạng hành động mà thôi.
Không chút do dự, tôi ném ngay món đồ chơi trên tay đi, nhanh chóng lấy điện thoại ra...
************************
Ngay tại thời điểm tôi không chút do dự ném những món đồ chơi trong tay xuống đất, cách đó không xa Dương Tuyết và Bạch Phong đều nhíu mày, bọn họ hoàn toàn không biết tôi đang muốn làm gì!
Nhưng bọn họ cũng không phát ra tiếng động, chỉ có thể trừng lớn hai mắt mà nhìn hành động tiếp theo của tôi.
Ngay sau đó, tôi lấy ra điện thoại di động.
Nhanh tay đăng nhập tài khoản vào trò chơi “vương giả nông dược” đang rất nổi tiếng trên điện thoại.
Trò chơi này đang rất thịnh hành và vô cùng hấp dẫn người chơi.
Lúc ở nhà trông coi cửa hàng, vào thời gian rảnh rỗi tôi cũng sẽ chơi hai ván.
Nhưng không biết quỷ anh này có bị trò chơi này thu hút hay không, tôi đã mở trò chơi và vặn âm lượng đến hết cỡ.
Hình ảnh tinh xảo sống động của trò chơi dần xuất hiện trên điện thoại, âm nhạc sôi động của trò chơi cũng được phát lên làm cho người chơi cũng hứng thú theo.
Nhanh chóng vào trò chơi, sau một lúc chờ đợi, trò chơi bắt đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./minh-hon/231.html.]
Mặc dù tôi đang chơi trò chơi nhưng miệng tôi không ngừng phát ra những âm thanh cảm thán và cường điệu về lúc đánh nhau.
“Tiến lên, tiến lên, đánh anh ta, đánh anh ta, nhảy qua tháp giết! Tuyệt, g.i.ế.c hết m.á.u còn sót lại…”
Mồm mép hài hước của tôi cùng với âm nhạc của trò chơi, nó mang lại cho mọi người cảm giác kích thích.
Đặc biệt là quỷ anh có bản tính trẻ con kia, tôi không tin quỷ anh ở dưới giếng cạn không có một chút tò mò nào…
Dương Tuyết và Bạch Phong đứng cách đó không xa cũng đã hiểu suy nghĩ của tôi cho nên hiện tại vẫn đứng yên chờ đợi.
Sau khi chơi khoảng mười phút, tôi cảm thấy xung quanh đột nhiên trở nên lạnh hơn một chút.
Theo bản năng tôi nhìn thoáng qua về phía miệng giếng, kết quả vừa nhìn, quả nhiên đã nhìn thấy một cái đầu to đầy kinh mạch màu đỏ.
Đúng vậy, đó là đầu của quỷ anh.
Bây giờ nó đang bò trên miệng giếng, thò cái đầu to nhìn ra ngoài, nhưng nó vẫn đang đeo chiếc mặt nạ Ultraman mà trước đó nó đã lấy từ trong tay của tôi.
Nhưng đầu của nó quá lớn, căn bản không thể nào đeo vừa mặt của nó, bên ngoài còn lộ ra một hàm răng nanh dài.
Nhưng bây giờ tôi cũng có thể xác định, lúc này nó đang nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại di động của tôi, với biểu cảm vô cùng tò mò.
Thấy quỷ anh đã bị hấp dẫn, tôi càng thêm ra sức biểu diễn.
Động tác cùng với biểu cảm càng trở nên khoa trương hơn, tôi còn cố ý đưa màn hình của điện thoại di động nghiêng một chút ra bên ngoài, làm cho quỷ anh có thể nhìn thấy hình ảnh trên điện thoại thêm rõ ràng.
“Thú vị, trò này rất vui, bạn nhỏ có muốn chơi một chút không…”
Thỉnh thoảng tôi lại tạo ra âm thanh như vậy để dụ quỷ anh, dường như quỷ anh không thể cưỡng lại sự cám dỗ của trò chơi trên điện thoại di động.
Cái đầu của nó càng duỗi càng dài, không biết từ lúc nào nó đã chui ra khỏi giếng cạn.
Bây giờ nó đang ngồi xổm bên cạnh giếng nước, vô cùng bị hấp dẫn và tò mò về trò chơi này.
Tôi biết quỷ anh này rất giống một con ếch xanh với cái lưỡi rất dài.
Cho nên theo bản năng tôi lùi về phía sau một chút, giữ một khoảng cách an toàn, đề phòng trường hợp nó thè lưỡi giật lấy điện thoại của tôi.
Để nhìn rõ màn hình điện thoại di động của tôi và các nhân vật trong game, quỷ anh cũng vô tình bò về phía trước một khoảng.
Trong miệng thỉnh thoảng nói: “Búp bê nhỏ, thật là nhiều búp bê nhỏ…”
Tôi thấy quỷ anh đã bị thu hút nên tiếp tục càng ngày càng lùi về phía sau, mà lúc này tôi cũng đã tiến vào bên trong trận pháp.