Minh Hôn - 237
Cập nhật lúc: 2024-07-12 16:50:53
Lượt xem: 32
Những móng vuốt sắc nhọn đó không chỉ cào rách áo mà còn khoét một lỗ trên người tôi.
Quán tính cực lớn khiến tôi lại chật vật ngã xuống đất, cả người rã rời.
Nhưng lúc này, Bạch Phong cũng thở dốc, khó chịu đứng lên.
Nhưng lúc này cậu ta lại lấy ra một cái chai màu đen, hiển nhiên là muốn cắn thuốc, gọi anh trai Hàn Tuyết Phong xuất hiện để đối phó với nữ quỷ.
Nhưng kết quả không như ý muốn, trước khi Bạch Phong mở nắp chai, nữ quỷ đã xuất hiện ở trước mặt cậu ta.
Bạch Phong chỉ cảm thấy một trận âm phong thổi vào mặt, còn chưa thấy rõ chuyện gì đang xảy ra, vừa trợn tròn hai mắt đã bị nữ quỷ trực tiếp phun ra một ngụm sương trắng, cậu ta liền ngất ngay tại chỗ.
Tôi nằm trên mặt đất, nhìn thấy một màn như vậy, thầm nghĩ c.h.ế.t tiệt.
Ngàn tính vạn tính, đưa ra đủ loại suy đoán và kế hoạch, nhưng lại không ngờ trong giếng cạn này lại có một nữ quỷ lợi hại như vậy.
Hơn nữa, nữ quỷ này còn cùng một nhóm với quỷ anh, đạo hạnh còn cao như vậy.
Hiện tại thì tốt rồi, Bạch Phong và Dương Tuyết đều đã bị đánh gục, chỉ còn dư lại kẻ yếu nhất là tôi.
Nếu không thu phục được nữ quỷ này, tôi dám chắc, không một ai trong chúng tôi có thể nhìn thấy được ánh mặt trời của ngày mai.
Tôi hơi hoảng hốt, nhưng vào lúc này, tôi đột nhiên nhìn thấy ấn ký màu đen trên cánh tay, nghĩ đến Thi Muội Thượng Quan Thư.
Đúng rồi! Thượng Quan Thư từng nói rằng nếu có nguy hiểm, tôi có thể lợi dụng ấn ký màu đen này và gọi tên cô ấy để xin giúp đỡ.
Mặc dù tôi không biết Thượng Quan Thư làm sao để tới đây, cũng không biết có thể tới đây hay không.
Tại thời điểm này, đây là cọng rơm cứu mạng cuối cùng của tôi.
Nghĩ đến đây, làm sao tôi còn lo lắng về những vết thương trên cơ thể?
Nghiêng ngã lảo đảo, tôi vội vàng đứng dậy, nếu không tôi sẽ phải chết.
Đồng thời, tôi nắm bàn tay trái có ấn ký màu đen, nhanh chóng kết ấn, vận chuyển khí vào đan điền, trực tiếp rót vào trong ấn ký màu đen.
Mà nữ quỷ kia đã quay lại, từ từ bay về phía tôi.
Vẻ mặt quỷ dị, đôi mắt trắng dã chợt động, gắt gao nhìn chằm chằm tôi, trong miệng mang theo trào phúng nói: "Đàn ông xấu xa, tiếp theo mày muốn tao g.i.ế.c mày như thế nào……"
*********
Nhìn nữ quỷ từng chút tiến lại gần, tôi cảm giác được âm khí không ngừng tỏa ra từ người cô ta.
Các dây thần kinh trong cơ thể cũng căng thẳng đến cực độ, khiến tôi cảm thấy khó chịu.
Mạnh sống của mọi người đều trông đợi cả vào tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./minh-hon/237.html.]
Nếu như Thượng Quan Thư đã nói như vậy, thì chắc chắn tôi sẽ gọi được cô ấy đến đây.
Không cần phải nói, cho dù có thêm mười nữ quỷ như vậy, tôi cảm thấy Thượng Quan Thư vẫn có thể bảo vệ chúng tôi an toàn.
Nhưng nếu gọi không được, hoặc Thượng Quan Thư xuất hiện chậm, vậy thì chỉ có nước nói lời tạm biệt với ánh mặt trời ngày mai.
Chẳng trách sư phụ từ nhỏ đã không muốn dẫn tôi nhập đạo, diệt yêu trừ ma không đơn giản như trong tưởng tượng, chỉ cần sơ ý một chút, thật sự có thể mất mạng, c.h.ế.t thật thảm.
Nhưng lúc này tôi không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể đặt cược vận may, được ăn cả ngã về không vậy.
Tôi hít sâu một hơi, kích phát khí trong đan điền, siết chặt ấn ký trên tay, đột nhiên hét lớn: "Thượng Quan Thư!"
Vừa dứt lời, tôi chỉ cảm thấy vết đen trên tay trái của mình hơi nóng lên.
Hơn nữa, khí nóng xuất hiện rất nhanh, gần như ngay khi giọng nói của tôi vừa chấm dứt liền trực tiếp xuất hiện.
Không chỉ vậy, một cảnh tượng thậm chí còn quỷ dị hơn đã xuất hiện.
Với sự xuất hiện của khí nóng, vết đen trên tay phải của tôi đột nhiên trở nên "mơ hồ".
Lấy hai dấu ấn làm trung tâm, trong nháy mắt biến thành một đạo âm dương, ấn ký đen trở thành hai điểm trong âm dương.
Thật quỷ dị, cũng thật thần kỳ, tôi căn bản không rõ lắm vì sao lại như vậy.
Mà cách đó không xa nữ quỷ căn bản không có chú ý tới điểm này.
Cô ta vẫn cười khẩy: "Sao lại nói năng không rõ ràng rồi? Tối nay mày gọi ai đến cũng vô ích thôi!"
Nghe vậy, tôi sốt ruột vô cùng, lại kêu lên: "Thượng Quan Thư, Thượng Quan Thư, Thi Muội cô đang ở đâu?"
Tôi khẩn trương. Nhưng sắc mặt của nữ quỷ lúc này lại thay đổi, biến thành một bộ dáng gớm ghiếc.
Những chiếc răng nanh sắc nhọn lập tức lộ ra.
Trong miệng rống một tiếng, nhắm thẳng vào tôi mà bay đến.
Thấy nữ quỷ chuẩn bị vồ đến, lòng tôi như chìm xuống đáy vực.
Xong rồi, thực sự kết thúc rồi.
Xem ra Thượng Quan Thư không tới được, cho dù tới, tôi cũng đã bị nữ quỷ này cắn chết.
Ngay khi tôi đang thất vọng, cảm thấy cái c.h.ế.t đang đến gần, một cơn gió lạnh lẽo bất ngờ nổi lên bốn phía.
Tiếng gió "huhuhu" không ngừng vang lên, bên cạnh đó, một bóng người nhanh chóng ngưng tụ trước mặt tôi.
Một trận lạnh lẽo trong nháy mắt quét qua, cái lạnh thấu xương, giống như gió lạnh của tháng chạp, ngay cả hoa cỏ bên cạnh cũng bị sương mù bao phủ với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy....
Khi luồng khí lạnh mạnh mẽ này ập đến, một giọng nữ quen thuộc nhưng lại mang ngữ khí "chán ghét" đột nhiên vang lên bên tai tôi.