Minh Hôn - 278
Cập nhật lúc: 2024-07-12 17:38:47
Lượt xem: 33
Hơn nữa đây là liều mạng đánh g.i.ế.c lẫn nhau, lần này có sự xuất hiện của lão yêu bà, chúng tôi chỉ có thể giơ kiếm lên tiễn bọn họ lên đường để bảo vệ một phương bình an.
Tôi rút kiếm ra, xông về phía trước c.h.é.m một kiếm vào lão quỷ.
Nhưng lúc này lão quỷ vô cùng hung dữ, thấy kiếm của tôi đ.â.m tới, cơ thể đã nhanh nhẹn né tránh.
Không chỉ có như thế, trong miệng còn gào một tiếng, bất ngờ vồ mạnh một cái, trực tiếp hướng về phía cổ của tôi.
Tôi nào dám sơ suất? Nhanh chóng tránh sang một bên.
Móng vuốt sắc nhọn đó lướt qua cổ của tôi, xém chút nữa đã lấy đi tánh mạng của tôi.
Nhưng chuyện này còn chưa kết thúc, tôi vừa né tránh, tiểu nữ quỷ cũng nhào tới.
Tiểu nữ quỷ cũng trở nên vô cùng tàn nhẫn, cả người sát khí đằng đằng.
Đôi mắt trắng dã gắt gao nhìn tôi chằm chằm, bất ngờ từ trên trời giáng xuống.
Miệng mở lớn lộ ra hàm răng sắc bén, cắn một phát về phía mặt của tôi.
Lúc này tôi vừa mới né sang một bên, còn chưa kịp đứng vững, nữ quỷ lại lao tới, tôi căn bản không kịp né tránh.
Trong khoảng khắc ngàn cân treo sợi tóc, Dương Tuyết bất ngờ xông lên từ phía sau.
Tôi nhìn thấy cô ấy nhảy lên không trung , trong miệng khẽ kêu một tiếng: “Cút ngay!”
Vừa nói Dương Tuyết vừa rút từ bên hông ra một cọng dây thép thẳng dài.
Chỉ nghe “Bang” một tiếng, dây thép cuộn thành hình vòng cung, quấn quanh cổ tiểu nữ quỷ.
Tiểu nữ quỷ bị dây thép quấn quanh cổ, Dương Tuyết không chút do dự kéo một cái.
Kết quả tiểu nữ quỷ nhào về phía tôi đã hét thảm một tiếng, ngay lập tức ngã lăn ra đất……
Thấy nguy hiểm đã được giải quyết, tôi không khỏi quay đầu lại nói với Dương Tuyết: “Cảm ơn cậu!”
Khóe miệng của Dương Tuyết nhẹ nhàng nhếch lên: “Đừng cảm ơn, sống sót trước đi rồi nói sau! Lần này đừng mềm lòng nữa!”
Nói xong, Dương Tuyết lăn người về phía trước, thanh kiếm trong tay rõ ràng muốn đ.â.m tiểu nữ quỷ, muốn lấy mạng của cô ta.
Nhìn thấy hành động này của Dương Tuyết, tôi cũng không ngăn cản.
Tôi hiểu rất rõ tình huống hiện tại mà chúng tôi đang phải đối mặt, cũng biết bọn họ có oan tình, cũng biết bọn họ vô tội.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./minh-hon/278.html.]
Nếu hiện tại chúng tôi không g.i.ế.c bọn họ, thì đổi lại người c.h.ế.t ở chỗ này sẽ là chúng tôi.
Và đây là lần thứ hai bọn họ hóa sát, đã vượt quá phạm vi năng lực của chúng tôi, coi như muốn quản, muốn cho bọn họ lần nữa khôi phục tỉnh táo, chúng tôi cũng không làm được.
Lúc này tiểu nữ quỷ đã trở nên vô cùng lợi hại, cô ta gào rống một tiếng, trực tiếp tránh được dây thép trên cổ, sau đó xông lên, liều mạng đánh nhau cùng Dương Tuyết.
Tôi nhìn Hàn Tuyết Phong, hiện tại Phong ca là chủ lực bên chỗ của chúng tôi, lúc này anh ta đã xông ra ngoài, khống chế ba con quỷ.
Đạo hạnh của Phong ca cao hơn hai chúng tôi, nhìn bề ngoài thì hẳn là Đạo sư trung kỳ thậm chí cảnh giới còn cao hơn.
Lúc này sức chiến đấu của ba quỷ mặc dù không hoàn toàn áp đảo, nhưng cũng không tới nỗi rơi vào thế yếu.
Về phần lão yêu bà kia, chỉ đứng tại chỗ không nhúc nhích, chỉ lộ ra mỗi cái cằm khô cằn, đứng ở xa nhìn chúng tôi, tựa như đang nhìn một vở kịch.
Lúc này, tôi đã đứng vững, lão quỷ kia một lần nữa nhào về phía tôi.
Giống như một con dã thú, trong miệng còn phát ra âm thanh gầm rú.
Tôi không dám lơ là, tôi vận chuyển Đạo Khí toàn thân, chuyên tâm chiến đấu.
Lão quỷ có được con mắt thứ ba, không biết mạnh hơn trước bao nhiêu.
Trước đây nếu là một đối một, tôi hoàn toàn có thể nghiền nát mỗi một con quỷ.
Nhưng lúc này, có vẻ tôi đã cố hết sức.
Lực lượng mỗi lần công kích của lão quỷ kia đều rất mạnh, nếu không phải kiếm gỗ đào là pháp bảo khắc chế âm tà, e rằng tôi đã bị đối phương xé nát.
Nhưng tại thời điểm tôi và lão quỷ đánh đến khó phân thắng bại, thì trận chiến bên chỗ Dương Tuyết và tiểu nữ quỷ rốt cuộc cũng đã có người thắng.
Dương Tuyết liên tiếp vung kiếm, khiến cho tiểu nữ quỷ phải lui về một góc bên cạnh quảng trường, đồng thời cô ấy còn liên tục đánh ra ba bùa chú.
Cho dù tiểu nữ quỷ có lợi hại thì cũng không mạnh tới nỗi có thể chống lại được bùa chú của Dương Tuyết.
Liên tiếp thi triển ra ba tấm bùa chú, tiểu nữ quỷ lại ở ngay góc hẹp, muốn tránh cũng không tránh được.
Kết quả không nói cũng biết, trong ba thuật chú đó có một cái đánh trực tiếp vào trên người của tiểu nữ quỷ.
Dương Tuyết lấy ra một bùa chú, hét một tiếng.
Chỉ nghe “Phanh” một tiếng, trong nháy mắt bùa chú đã nổ tung, sau đó tiểu nữ quỷ đã phát ra một tiếng kêu rên thảm thiết.
Kế tiếp, Dương Tuyết không một chút thương xót, lạnh lùng nói: “ Tình thế bất đắc dĩ!”
Nói xong, cô ấy giơ kiếm lên trực tiếp đ.â.m vào trên n.g.ự.c của tiểu nữ quỷ.
Đã phải chịu lực tấn công của bùa chú, lại bị một kiếm đ.â.m thủng ngực, tiểu nữ quỷ sao có khả năng còn mạng?