Minh Hôn - 303
Cập nhật lúc: 2024-07-12 19:35:30
Lượt xem: 31
“Được!” Tôi mở miệng nói.
“Yên tâm đi sư phụ!” Bạch Phong cũng đáp lại một tiếng.
Ngay sau đó, cả người của Độc đạo trưởng rung chuyển, Đạo Khí di chuyển với tốc độ tối đa.
Chỉ trong tích tắc, dường như cơ thể của Độc đạo trưởng đã nhanh hơn gấp đôi, những động tác nhanh nhẹn thế kia nhìn không giống như là của một người đã năm mươi tuổi chút nào.
Một tay Độc đạo trưởng giơ kiếm gỗ đào, tay còn lại cầm dù che mưa, xông bên trái đánh bên phải, từng bước kéo gần khoảng cách với con trùng khổng lồ kia.
Mà con trùng kia cũng tấn công khẩn trương hơn, nọc độc có tính ăn mòn của nó không ngừng được phun ra ngoài.
Dù che mưa trong tay Độc đạo trưởng đã xuất hiện vài lỗ thủng lớn.
Thậm chí đến cả quần áo của Độc đạo trưởng cũng bị ăn mòn một góc.
Nếu động tác của ông ấy không đủ nhanh nhẹn, chỉ cần hơi lơ là mà chạm vào loại nọc độc này, tôi thật không dám tưởng tượng ra hậu quả.
Chưa dừng lại ở đó, ngoài trừ con trùng khổng lồ đang không ngừng phun nọc độc, chúng tôi còn phải đề phòng tên yêu nhân đang đứng bên cạnh vứt trùng sang.
Trừ những con trùng đang bò trên người tên yêu đạo kia, càng tới gần trùng mẫu, lũ trùng nhỏ xung quanh nó càng nhiều hơn.
Trải qua một trận giao chiến, chúng tôi phát hiện ra một điều.
Không phải con trùng nào cũng có khả năng phun ra loại nọc độc có tính ăn mòn, chỉ có loại màu đỏ sậm, trên người có vết sọc đỏ tươi mới có khả năng phun ra nọc độc
Loại trùng này có số lượng không nhiều, nhưng vô cùng nguy hiểm.
Tuy nhiên càng tới gần tên yêu nhân và trùng mẫu, rõ ràng là số lượng của loại trùng này càng nhiều hơn.
Tốc độ của Độc đạo trưởng rất nhanh, động tác cũng rất nhanh nhẹn, dưới sự bảo hộ của tôi và Bạch Phong, lúc này ông ấy đã đột phá vòng vây, đứng cách con trùng mẫu ba mét.
Độc đạo trưởng né tránh một lần tấn công nữa, sau đó ông ấy đột nhiên nhảy lên, kiếm gỗ đào trong tay nhanh chóng đ.â.m xuống: “Đi c.h.ế.t đi!”
Với đạo hạnh Độc đạo trưởng, nếu nhát kiếm này thật sự đ.â.m trúng cơ thể của con trùng mẫu thì nó nhất định sẽ phải chết.
Trong lúc Độc đạo trưởng nhảy lên không trung, chỉ trong nháy mắt đã xảy ra một chuyện khiến chúng tôi không thể lường trước được.
Con trùng kia bỗng nhiên mở miệng, phồng má, “Phụt” một tiếng, thế mà nó lại phun ra một lớp màng màu trắng.
Lớp màng này giống hệt mạng nhện, lớp màng vừa xuất hiện, không đợi Độc đạo trưởng kịp lao tới g.i.ế.c nó, lớp màng kia đã chụp lên người Độc đạo trưởng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./minh-hon/303.html.]
Hơn nữa, lớp màng màu trắng kia hình như có khả năng co lại, mới vừa chạm vào Độc đạo trưởng, nó đã nhanh chóng khép lại với nhau.
Tay, chân, cơ thể của Độc đạo trưởng đã bị khống chế, trong nháy mắt cơ thể của ông ấy đã bị mất thăng bằng, “Loảng xoảng” một tiếng, ông ấy lập tức bị ngã trên mặt đất.
“Độc tiền bối!”
“Sư phụ!”
Tôi và Bạch Phong cũng kinh hãi, thật không ngờ tới, trong miệng của con trùng mẫu này còn có thể phun ra mạng nhện, quả là quỷ dị.
Nhưng yêu nhân kia hình như đã dự đoán được chuyện sẽ xảy ra, nên lúc này ông ta đã cất tiếng cười “Ha hả” để chế nhạo chúng tôi: “Dám đấu với tao, muốn c.h.ế.t à!”
Nói xong, yêu nhân nhấc cánh tay lên, hình như ông ta định ném ra mấy con trùng độc nữa, hiển nhiên là ông ta muốn nhân cơ hội lúc này để g.i.ế.c c.h.ế.t Độc đạo trưởng.
Tôi và Bạch Phong thấy vậy, cả người đều sợ hãi.
“Sư phụ…” Bạch Phong kinh hãi.
Tôi nhíu mày càng chặt hơn, cả gương mặt của tôi chìm trong sự sợ hãi, tôi muốn vội vàng chạy tới để giúp đỡ ông ấy.
Nhưng khoảng cách giữa chúng tôi quá xa, hiển nhiên là tôi chạy không kịp, chỉ có thể đứng trơ mắt nhìn con trùng kia không ngừng bò tới gần Độc đạo trưởng.
Xong rồi, Độc đạo trưởng đang gặp nguy hiểm tới tính mạng, trái tim tôi đã lạnh đi một nửa.
Lúc này, tôi không thể nghĩ ra cách nào để cứu Độc đạo trưởng thoát khỏi nguy hiểm.
Một khi con trùng kia phun chất độc lên người Độc đạo trưởng, Độc đạo trưởng bị dính phải loại chất lỏng màu xanh lục có tính ăn mòn thì ông ấy sẽ bị trúng độc, mà trúng độc ở chỗ này thì đồng nghĩa với chết.
Chúng tôi đều vô cùng sợ hãi, sợ hãi chuyện ngoài ý muốn sẽ xảy ra.
Nhưng mà, lúc ấy chúng tôi lại quá xem nhẹ bản lĩnh của Độc đạo trưởng rồi.
Độc đạo trưởng học đạo từ nhỏ, ông ấy từng vào nam ra bắc, tới Đông Bắc gặp Ngũ tiên, qua Nam Dương chống Pháp Hàn.
Ông có thể sống đến tuổi này, ngoại trừ luôn luôn cẩn thận, không có năng lực của bản thân thì làm sao sống nổi.
Ngay trước khi con trùng kia kịp bò đến bên người của Độc đạo trưởng, Độc đạo trưởng bỗng quát lên: “Cấp cấp như luật lệnh, khai!”
Giọng nói vang vọng, trong chốc lát, tôi chỉ cảm nhận thấy một luồng chí dương Đạo Khí mạnh mẽ xuất hiện, sức mạnh này còn cao hơn tu vi của chúng tôi tới mấy bậc.
Một làn sóng mạnh mẽ lan toả ra tứ phía, thổi bay mấy con trùng sang một bên.