Minh Hôn - 398
Cập nhật lúc: 2024-07-15 12:55:16
Lượt xem: 31
Cho nên, tôi phải giải thích với sư phụ.
Kết quả, ông ấy đã trực tiếp giơ tay ngăn cản tôi: "Nói gì cũng vô ích, hiện tại vợ con đang tức giận, con tốt nhất là nên đi dỗ dành con bé, con nên hiểu rõ mối quan hệ giữa hai người, nếu vợ của con tức giận muốn làm gì con, đến lúc đấy sư phụ cũng khó mà giải quyết được!
Sư phụ vừa nói xong câu này, trong lòng tôi liền "thịch" một tiếng, hai chân lạnh buốt.
Tôi thầm nghĩ xong rồi, tại sao tôi lại không nhớ ra điều này?
Thượng Quan Thư thường xuyên cầm kéo đe dọa tôi, nếu cô ấy thực sự muốn làm gì tôi, thì chẳng phải nửa đời sau của tôi chỉ có thể lăn lộn ở Thái Lan .....
Nghĩ tới đây, tôi liền rùng mình một cái, sao tôi còn dám tiếp tục tranh luận chuyện này, tôi nuốt nước miếng, vội vàng giơ tay về phía bài vị của Thượng Quan Thư nói: "Thi Muội! Đều là lỗi của tôi, cô đừng nóng giận, tôi xin lỗi!"
Nói xong tôi còn lấy giấy vàng đi đốt.
Giấy vàng có thể đốt cháy, nhưng nhang vẫn không thể đốt được.
Tôi cũng không nhận được sự phản hồi của Thượng Quan Thư, nhưng tôi biết Thượng Quan Thư nhất định vẫn còn tức giận.
Những gì tôi nên làm thì tôi đều đã làm, cũng nói xin lỗi, cũng thừa nhận những chuyện đã xảy ra, bây giờ tôi chỉ có thể đợi Thượng Quan Thư bình tĩnh lại.
Cho nên trong mấy ngày kế tiếp không có việc gì làm, tôi đều đi đến chỗ bài vị của Thượng Quan Thư để thắp nhang, xem có thắp được không.
Đôi khi nó có thể sáng, nhưng sau một lúc, lại tự động tắt.
Trong những ngày này, tôi đều cảm thấy thấp thỏm bất an, trong lòng luôn có cảm giác khó chịu.
Cho nên tôi đã suy nghĩ đến việc mình có nên đi một chuyến đến Quỷ Mã Lĩnh để gặp trực tiếp Thượng Quan Thư hay không, nhưng tôi vẫn không thể kéo xuống được cái tôi của mình.
Khoảng hơn một tuần sau, vào lúc mười giờ tối, tôi đang nằm trên giường chơi game với Lão Phong và Dương Tuyết!
Đột nhiên, bóng đèn trong phòng chập chờn vài cái rồi vụt tắt.
Tôi nghĩ là bị cúp điện, cũng không quan tâm lắm.
Nhưng ngay sau đó, tôi đã nghe được ở ngoài phòng truyền tới tiếng gõ cửa “đông đông đông”.
Nghe thấy có người gõ cửa, tôi đã hướng về phía ngoài phòng hét lên một tiếng: “Ai đấy!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./minh-hon/398.html.]
Vừa nói tôi vừa đứng dậy rời giường đi về phía cửa.
Bởi vì cửa hàng của chúng tôi là cửa hàng bán đồ tang, cho nên có đôi khi nửa đêm có người qua đời, các thành viên trong gia đình sẽ đến cửa hàng của chúng tôi để mua nhang, nến, tiền giấy, v.v.
Nhưng tôi còn chưa đi được hai bước, bên ngoài đã truyền đến một giọng nói khàn khàn của một bà lão: “Cô gia, là bà già tôi!”
Khi tôi nghe thấy giọng nói này, tôi liền cảm thấy choáng váng.
Mạc bà bà, sao nửa đêm Mạc bà bà lại đến nhà tôi?
Tôi không chút do dự, đặt điện thoại xuống, vội vàng đi ra mở cửa.
Khi cánh cửa mở ra, một bà lão với dáng người còng xuống, khuôn mặt nhăn nheo, trên tay còn cầm một cây quải trượng đầu rồng xuất hiện ở trước mặt tôi.
“Mạc bà bà, sao bà lại ở đây, mời bà vào trong!” Tôi vội vàng nói.
Nhưng Mạc bà bà lại cười "ha hả" nói: "Không cần đâu cô gia, tôi đến đây là để chuyển lời của tiểu thư mà thôi!"
Chuyển lời? Bài vị của Thượng Quan Thư đang ở đây, trước kia cô ấy đều thông qua bài vị để nói chuyện trực tiếp với tôi, nhưng bây giờ Mạc bà bà lại đến đây chuyển lời, có thể thấy được Thượng Quan Thư vẫn còn tức giận và không muốn nói chuyện với tôi.
Tôi sửng sốt một lúc, sau đó tiếp tục nói: “Mạc bà bà, bà muốn nói gì?”
“Cô gia, tiểu thư nhờ tôi nói với cậu, ba ngày sau là ngày lành, muốn cậu chuẩn bị cống phẩm kỹ càng, miếu Thành Hoàng, xuất mã Hồ gia!” Mạc bà bà khàn giọng nói.
“Ba ngày? Nhanh vậy sao?” Tôi hơi kinh ngạc.
Nhưng Mạc bà bà lại lắc đầu: "Cô gia, lần này cậu đừng làm tổn thương tấm lòng của tiểu thư, tiểu thư vì chuyện xuất mã của cậu mà đã đích thân đi tới Hồ Sơn để gặp Hồ Mẫu . Lần xuất mã này, Hồ Mẫu sẽ đích thân tới, đích thân thu cậu làm đệ tử thân truyền, một khi chuyện này thành công, sau này Hồ gia ở Tần Lĩnh sẽ bảo vệ cậu.”
Nghe Mạc bà bà nói như thế, tôi không khỏi căng thẳng.
Chẳng phải Thượng Quan Thư đang giận tôi sao? Tại sao cô ấy lại đích thân đi tới Hồ Sơn xin Hồ Mẫu nhận tôi làm đệ tử chứ?
Trong lòng cảm thấy kỳ lạ, không biết phải trả lời thế nào.
Mạc bà bà thấy tôi không nói nên lời liền cười “ha hả” vài lần, sau đó lộ vẻ nghiêm túc: “Cô gia, có chuyện này tôi không biết có nên nói hay không!”
Thấy Mạc bà bà nói như vậy, tôi vội vàng nói: “Mạc bà bà có chuyện gì muốn nói, cứ nói đi tôi sẽ lắng nghe!
Mạc bà bà khẽ gật đầu: "Cô gia, tiểu thư ở nhân gian trải qua hết kiếp này đến kiếp khác, cũng đã ba trăm năm, nếu cô gia đã kết âm hôn cùng tiểu thư, hi vọng cậu sẽ đối xử tốt với tiểu thư. Hơn nữa tôi thấy được, tiểu thư kết hôn cùng cậu cũng không phải bởi vì bị thương..."