Minh Hôn - 440
Cập nhật lúc: 2024-07-15 18:37:20
Lượt xem: 12
“Không phải, Đinh tiền bối, con ch.ó đen kia đã bị Tề phu nhân ném xuống giếng, chúng con thật sự là không cứu được, nên đành phải quay về!” Lão Phong nói.
Tề tiên sinh đứng cách đó không xa cũng nghe thấy lời này, sắc mặt liền thay đổi, lập tức mắng: “Mụ đàn bà c.h.ế.t tiệt, đợi quay về xem tôi có đánh c.h.ế.t bà ta không!”
Sắc mặt của sư phụ và Độc đạo trưởng không khỏi hiện ra vẻ mất mát, nhưng chuyện đã như vậy, chỉ có thể nghĩ cách khác.
Độc đạo trưởng khống chế lưới trấn thi giờ đây trên đầu đổ đầy mồ hôi lạnh, hai tay run rẩy nói: “Tôi, tôi sắp không giữ được nữa, nếu đã không có m.á.u chó đen, chỉ có thể mạo hiểm thôi!”
Sư phụ hít một hơi thật sâu, lập tức mắng: “Con mẹ nó, chỉ có thể như vậy thôi. Tiểu Phong, Tiểu Đinh, vi sư sẽ thu hút sự chú ý của hai con cương thi này, hai con ở phía sau, nhìn cho thật chuẩn rồi tấn công vào âm môn ở phía sau của chúng, g.i.ế.c c.h.ế.t bọn chúng.”
Nói xong, sư phụ không để ý đến vết thương trên đùi, liền xông về phía hai con cương thi.
Mặc dù hai con cương thi đã bị lưới trấn thi trói buộc, nhưng không hoàn toàn mất đi năng lực chống trả, còn có thể tấn công trong phạm vi nhỏ.
Nếu như bị hạ gục, có thể sẽ bị cắn, sư phụ chính là một ví dụ.
Sư phụ lần nữa xông lên phía trước, tôi và lão Phong cũng không hề do dự, rút kiếm xông lên.
Hai con cương thi trông thấy ba người chúng tôi xông lên, cũng gào thét mà nhảy về phía chúng tôi.
Vì hai con cương thi đã bị trói vào nhau, động tác có chút không phối hợp, vì vậy tốc độ của chúng không được nhanh.
Sư phụ tiến lên, đầu tiên là c.h.é.m ra một kiếm, không có tác dụng gì, nhưng lại làm hai con cương thi tức giận.
Hai con cương thi gào lên đánh về hướng sư phụ, muốn cắn sư phụ.
Tôi và Bạch Phong đã vòng ra phía sau, cố gắng làm nổ tung “âm môn” của hai con cương thi, mặc dù hành động này có chút khó khăn.
Nhưng hai con cương thi này có mình đồng da sắt, đao thương bất nhập, muốn phá giải tà khí của chúng thì cũng chỉ đành làm vậy.
Nhưng tôi và Bạch Phong đã thử qua rất nhiều lần, cuối cùng đều thất bại.
Hoặc là đ.â.m trượt, hoặc là bị hai con cương thi này hóa giải đòn tấn công trước, thậm chí còn suýt chút nữa làm tôi và lão Phong bị thương.
Lúc này sư phụ cũng mệt đến mức thở hổn hển, huống chi ông còn đang trúng thi độc, thể lực có chút không theo kịp.
Bên phía Độc đạo trưởng cũng đã tới cực hạn, lưới trấn thi đã không thể khống chế bọn chúng.
Đột nhiên nghe thấy hai con cương thi rống lên”A!”
Tấm lưới trấn thi phía trên bọn chúng liên tiếp phát ra những tiếng “bang bang bang” giòn giã, tấm lưới trấn thi trong nháy mắt bị xé thành từng mảnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./minh-hon/440.html.]
Hai con cương thi cũng từ đó mà thoát ra, lúc này bọn chúng đã lấy lại tự do, bọn chúng đột nhiên giơ tay theo hai hướng phân biệt là tôi và Bạch Phong ở phía sau và sư phụ ở phía trước mà nhảy tới.
Mọi người đều cả kinh, Tề tiên sinh bị dọa tới mức trốn sau tảng đá, tay chân lạnh cóng run rẩy, không dám lên tiếng.
Sư phụ thở dốc, nhưng trông thấy cương thi đang lao đến vẫn phải miễn cưỡng đứng lên, giơ lên kiếm gỗ đào lần nữa tấn công.
Tôi và Bạch Phong cũng rất tức giận, hét lên một tiếng, cùng nhau ra tay.
Tuy nhiên, hai con cương thi đã hoàn toàn thi biến, sức mạnh của chúng cũng mạnh hơn trước rất nhiều.
Cho dù tôi và Bạch Phong hợp lực cũng không phải là đối thủ của chúng.
Kết quả vừa mới đối mặt, hai con cương thi đã dùng tay quét ngang.
Sức mạnh to lớn khác thường, hơn nữa còn cứng rắn như sắt, giống như “tay kì lân” hiện thân vậy, tôi và Bạch Phong căn bản không ngăn được.
“Bang bang” hai tiếng, tôi và Bạch Phong đều bị hất bay ra ngoài, rơi xuống mặt đất.
Mà con cương thi kia thì gầm lên một tiếng rồi trực tiếp bay lên.
*****************
Trong mắt cương thi, chúng tôi là đồ ăn mỹ vị, dòng m.á.u tươi trong cơ thể của chúng tôi là khát vọng vô hạn của chúng.
Mặc dù một chiêu này của cương thi khiến tôi vô cùng đau đớn, nhưng trông thấy chúng xông tới, tôi cũng không nghĩ được nhiều, đá mạnh vào người Bạch Phong một cái, đồng thời hét lên: “ Lão Phong cẩn thận!”
Lão Phong cũng cả kinh hãi, nhưng cũng không dám chậm trễ, mượn một cước của tôi mà thuận thế lăn mấy vòng sang bên cạnh.
Cương thi kia lao vào khoảng không nên vô cùng tức giận.
Nó ưỡn người, đứng dậy lần nữa và nhảy về phía tôi.
Đối đầu chính diện với con cương thi này hoàn toàn là tìm cái chết.
Tôi lập tức đứng dậy chạy về phía sườn núi.
Sườn núi hơi dốc, tôi chỉ cần lợi dụng tốt địa hình, có thể trì hoãn đối thủ, giảm bớt áp lực cho sư phụ và Độc đạo trưởng, tìm cách g.i.ế.c c.h.ế.t con cương thi còn lại.
Cương thi kia căn bản không để ý tới, trông thấy tôi chạy lên sườn núi thì cũng đuổi theo.