Minh Hôn - 538
Cập nhật lúc: 2024-07-16 22:36:56
Lượt xem: 18
Liền cầm lên trang bị của mình, sau đó chúng tôi đi ra khỏi khu rừng chuối ...
********************
Trải qua nửa đêm chiến đấu, cuối cùng Chuối Tây Tinh đã bị diệt trừ.
Nhưng ít nhiều mọi người đều có chút thiệt hại, thương thế của lão Phong là nghiêm trọng nhất, ngoại trừ vết trầy xước trên cánh tay cùng với trật khớp, còn hít phải một chút yêu khí.
Cậu ta phải mất ít nhất một tháng để hồi phục.
Nhưng tất cả các vấn đề đều đã được giải quyết, cũng có một câu trả lời với bên cố chủ.
Rừng chuối tối tăm ẩm ướt, đi bộ hơn nửa giờ, cuối cùng cũng đi ra ngoài..
Nhìn sự náo nhiệt ở bên ngoài, tất cả mọi người không khỏi thở phào nhẹ nhõm, quay đầu nhìn khu rừng chuối, vẫn rậm rạp mờ mịt, mang lại cho người ta một loại cảm giác đè nén.
Tiếp tục đi dọc theo con đường, khi chúng tôi đi đến giao lộ của vùng ngoại ô phía đông, thì phát hiện hai cha con Long Ngạo Thiên trước đó đã đưa chúng tôi đến đây vẫn còn ở đó.
Bây giờ bọn họ thấy đám người chúng tôi đi ra, cả người đều phấn khích.
"Chư vị đạo trưởng!" Long tiên sinh vội vàng mở miệng, nhanh chóng tiến lên.
Long Ngạo Thiên cũng bước nhanh theo, trên mặt lộ vẻ vui mừng.
Thấy tất cả chúng tôi đều ra ngoài an toàn, rõ ràng là đã giải quyết xong mọi chuyện.
Sau khi lại gần, phát hiện Lão Phong bị thương, nửa ống tay áo nhuốm đầy m.á.u đỏ, Long tiên sinh còn lo lắng hỏi: “Tiểu Phong đạo trưởng sao lại bị thương, thương thế có nghiêm trọng không!"
Lão Phong mặt không chút thay đổi, vẫn mở miệng trả lời: "Không có gì đáng ngại, không c.h.ế.t được!"
"Mau lên xe nghỉ ngơi một chút, bên ngoài lạnh!"
Nói xong, Long tiên sinh để cho Long Ngạo Thiên đỡ lão Phong vào trong xe.
Đồng thời, để xác định những chuyện về Chuối Tây Tinh, vẫn mở miệng hỏi: "Chư vị đạo trưởng, vậy, Chuối Tây Tinh kia, có phải là, có phải là đã giải quyết xong?"
Độc đạo trưởng thở dài, sau đó trả lời: "Đã giải quyết xong, ba con Chuối Tây Tinh đã bị diệt trừ, về sau ông có thể yên tâm. Đúng rồi, sau này đừng để con trai của ông làm bậy, lần này chúng tôi có thể cứu các người, lần sau chưa chắc là có vận may tốt như vậy đâu!
Long tiên sinh nghe thấy Độc đạo trưởng xác nhận, trong lòng nhất thời mừng rỡ, cười ha hả, liên tục gật đầu: "Vâng vâng, nhất định nhất định."
Nói xong, Long tiên sinh còn quát lớn một tiếng với Long Ngạo Thiên: "Còn không mau cảm ơn chư vị đạo trưởng?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./minh-hon/538.html.]
"Cảm ơn, cảm ơn chư vị đạo trưởng đã cứu mạng!" Vừa nói, Long Ngạo Thiên còn khom người với chúng tôi.
"Thôi được rồi! Đồ đệ của tôi bị thương, chúng ta đi về trước rồi nói sau!" Độc đạo trưởng lại mở miệng.
Cha con nhà họ Long liên tục đáp ứng, ra hiệu cho mấy người chúng tôi lên xe trước rồi chở chúng tôi về.
Ở đây chỉ có một chiếc xe, không đủ chứa tất cả chúng tôi.
Tôi và Dương Tuyết và Long Ngạo Thiên ở lại, nhường cho đám người sư phụ và lão Phong đi về trước.
Còn chúng tôi, sau đó đã đặt một chiếc xe trên mạng với giá cao..
Mặc dù Long Ngạo Thiên là con nhà giàu, nhưng bây giờ anh ta ở trước mặt chúng tôi, lại hiền lành như một con dê.
Nhưng anh ta cũng rất tò mò về những chuyện đã xảy ra trong khu rừng chuối, và chúng tôi đã làm cách nào để diệt trừ Chuối Tây Tinh.
Long Ngạo Thiên nói với tôi và Dương Tuyết: "Đinh đạo trưởng, Dương đạo trưởng, các người g.i.ế.c Chuối Tây Tinh như thế nào vậy? Có thể nói cho tôi biết không?"
Tôi và Dương Tuyết liếc nhìn anh ta một cái, thấy anh ta thật sự tò mò.
Chúng tôi ở đây cũng không có việc gì làm, tôi liền thêm mắm thêm muối về chuyện diệt trừ Chuối Tây Tinh mà nói một lần.
Long Ngạo Thiên khá tin tưởng vào năng lực của chúng tôi.
Cũng rất sợ Chuối Tây Tinh, lúc này tôi nói rất sinh động, thậm chí còn có chút khoe khoang.
Cái gì mà Chuối Tây Tinh biến hóa thành người khổng lồ cao ba mét, lưỡi có thể dài hai mét, một luồng sương độc có thể phun c.h.ế.t một mảnh cây cối, anh ta lại rất tin tưởng mà không nghi ngờ gì.
Cho dù tôi nói rất xàm xí, nhưng Long Ngạo Thiên lại tập trung tinh thần để lắng nghe, thần kinh cũng căng thẳng.
Không chỉ không có nửa phần hoài nghi, thậm chí đối với bản lĩnh của chúng tôi còn vô cùng sùng bái, thiếu chút nữa đã dập đầu bái tôi làm sư phụ.
Tất nhiên là do anh chàng này đã bị Chuối Tây Tinh dọa sợ, thường thì càng sợ hãi, thì sẽ càng mất đi năng lực phân biệt.
Đây chỉ là một đoạn nhạc đệm, dùng để g.i.ế.c thời gian mà thôi, tôi căn bản không để ở trong lòng.
Nhưng tôi nào biết, tên Long Ngạo Thiên này lại đem mấy lời nói của tôi, chia sẻ vào trong vòng tròn của mấy tên nhà giàu của anh ta.
Chuyện này rất tà môn, lại là chuyện bản thân tự mình trải qua, trong đó còn có người chết, kết quả là tạo ra một trận "Náo động" không nhỏ trong vòng tròn của bọn họ.
Bởi vì chuyện này, đã có một phản ứng dây chuyền không nhỏ.