Minh Hôn - 560
Cập nhật lúc: 2024-07-17 11:47:54
Lượt xem: 14
Khuôn mặt kia của Dương Tuyết làm sao có thể chịu được một vuốt như vậy? Nếu thật sự bị một vuốt của nữ quỷ đánh trúng mặt, cho dù không c.h.ế.t cũng sẽ bị bầm dập, hơn nữa nhất định sẽ bị huỷ dung.
Cô ấy thân là một cô gái, nếu khuôn mặt của một cô gái bị hủy hoại như thế thì sẽ bị đả kích đến nhường nào?
Đặc biệt là đối với một cô gái xinh đẹp như Dương Tuyết, nếu thực sự là bị huỷ dung, vậy thì còn tệ hơn so với việc g.i.ế.c c.h.ế.t cô ấy!
Trong lòng tôi lập tức trở nên căng thẳng, thầm nghĩ không hay rồi.
Mặt khác, Dương Tuyết cũng lộ ra vẻ hoảng sợ, bởi vì không ai trong số chúng tôi tính đến chuyện lệ quỷ áo vàng này sẽ mạnh như vậy.
Còn dám dùng tay không chặn kiếm gỗ đào, điều này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của chúng tôi.
Cái này cũng chưa tính là gì, khi Dương Tuyết nhìn thấy mình sắp bị một vuốt đánh tới, trong lòng phát lạnh, sợ hãi đến cực điểm, cảm giác sợ hãi chưa từng có đã bao phủ toàn thân Dương Tuyết.
Cô ấy muốn né tránh, nhưng vào giờ phút quan trọng này, cô ấy còn có thể tránh được sao?
Bởi vì đã đánh mất cơ hội từ lâu, cho nên cô ấy chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn những quỷ trảo sắc nhọn kia đánh vào mặt của mình.
Dương Tuyết kinh hãi, theo bản năng hét lớn một tiếng: "Không!"
Trong khoảnh khắc đó, dường như cô ấy đã nhìn thấy dáng vẻ m.á.u thịt be bét trên khuôn mặt của chính mình, mà nỗi sợ hãi vô hạn này đã khiến cô ấy rơi xuống hầm băng.
Tuy nhiên, vào khoảnh khắc khi quỷ trảo sắc nhọn chuẩn bị đập vào mặt của cô ấy, tôi đã lập tức ra tay.
Nghiêng người về phía trước, cơ hồ là liều mạng bộc phát ra tất cả lực lượng, rồi dùng hết sức mà vung thanh kiếm gỗ đào trong tay về phía trước.
Lần này, gần như là dùng toàn bộ sức lực mà đánh tới.
Tốc độ của kiếm gỗ đào rất nhanh, cuối cùng đã chặn được một chiêu quỷ trảo này trước thời điểm sắp đánh vào mặt của Dương Tuyết.
Một tiếng "Ba" giòn tan vang lên, chỉ cảm thấy cánh tay truyền đến một trận tê dại, cánh tay vì bị chấn động mà có chút đau nhức.
Nhưng chỉ một hành động này đã tạo ra cơ hội thuận lợi cho Dương Tuyết chạy thoát.
Chẳng lẽ Dương Tuyết còn cố kỵ kiếm gỗ đào kia sao? Cô ấy đã buông lỏng tay, trực tiếp lui về phía sau, nhanh chóng kéo dài khoảng cách với nữ quỷ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./minh-hon/560.html.]
Nhìn thấy một trảo của mình bị chặn lại, nữ quỷ kia tỏ ra rất tức giận.
Cô ta lập tức nhíu lông mày lại, trên khuôn mặt lộ ra vẻ hung ác: "Mày đúng là đồ vô lương tâm, đồ phụ tình, chẳng lẽ mày đã quên những thứ mà mày có hôm nay là ai cho mày rồi sao? Vậy mà hiện tại mày còn dám che trở cho con hồ ly tinh này!"
Giọng nói của nữ quỷ tức giận đến khản đặc.
Nói xong, tay còn lại của cô ta đã cầm lấy kiếm gỗ đào rồi c.h.é.m thẳng về phía của tôi.
Tôi còn chưa kịp suy nghĩ gì đã vội vàng đánh trả.
Lại vang lên một tiếng "Bang” trầm đục khác, một kiếm này đã trực tiếp c.h.é.m lên phía trên thanh kiếm gỗ đào của tôi.
Lực đạo rất lớn khiến cho cả người tôi bị đẩy lùi ra xa hơn ba mét, suýt chút nữa không thể dừng lại, điều này cho thấy sức mạnh của đối thủ lớn đến nhường nào.
“Tên đàn ông phụ tình kia, trả mạng lại cho tao!” Nữ quỷ lại rống to một tiếng, vứt bỏ trường kiếm trong tay, giương nanh múa vuốt, rồi lại xông về phía tôi.
Tại thời điểm này, tôi không có quá nhiều thời gian để suy nghĩ, cho nên đã dựa vào bản năng mà làm ra các hành động trong tiềm thức.
Nhưng từ lời nói của cô ta thì có thể phán đoán, nữ quỷ này khi còn sống đã phải chịu rất nhiều bất công, hơn nữa cái c.h.ế.t hẳn là có liên quan đến chồng của cô ta.
Nhưng tôi không có tâm trạng để bận tâm đến những điều này nữa, chuyện đã đến nước này rồi thì giữ được mạng mới là quan trọng nhất.
Tôi nắm chặt kiếm gỗ đào trong tay, sau đó tiếp tục lùi về phía sau. Còn bên phía nữ quỷ cũng từng bước ép tới, tốc độ cực nhanh.
Còn bên phía Dương Tuyết, mặc dù đã ổn định lại thân thể, nhưng trong lòng của cô ấy vẫn còn cảm thấy rất sợ hãi.
Nhưng cô ấy cũng đã lấy ra được bùa chú, sau đó là nhặt lấy kiếm gỗ đào bị nữ quỷ ném xuống đất, rồi chạy tới muốn giúp tôi một tay.
Lão Phong cách đó hơn mười mét, lúc này cũng dần khôi phục lại lý trí, không còn si ngốc đứng nguyên một chỗ giống như lúc đầu nữa.
Cậu ấy lắc đầu vài lần, rồi nhìn về phía chúng tôi.
Khi nhìn thấy nữ quỷ lại hung hăng mà tấn công tôi, Dương Tuyết chật vật đứng dậy, cùng với những dây đỏ bị đứt và những lá bùa vàng bị đốt cháy nằm rải rác khắp nơi trên mặt đất, cũng không khỏi cảm thấy có chút khiếp sợ.
Nhưng cậu ấy cũng không do dự nhiều, chỉ hừ lạnh một tiếng, rồi lập tức rút bảo đao ngự tiền ra, sau đó xông về phía của chúng tôi mà đánh tới.