Minh Hôn - 582
Cập nhật lúc: 2024-07-19 19:15:07
Lượt xem: 21
Hơn nữa có đôi khi chúng tôi đi ra ngoài làm mười công việc tang lễ thì mỗi lần đều kéo dài ba ngày ba đêm thì cũng không gom đủ năm vạn.
Tiểu Mạn đưa ra giá năm vạn tệ đúng là ra tay quá hào phóng.
Tôi và Dương Tuyết cũng hiểu đây rõ ràng là lý do thoái thác của Tiểu Mạn. Chúng tôi không thể không thu.
Bởi vậy, chúng tôi cũng không còn ngại ngùng mà gật đầu đồng ý nhận số tiền này.
Tiểu Mạn cũng thở phào nhẹ nhõm, cùng chúng tôi canh giữ ở bệnh viện. Ngồi hàn huyên một hồi vì lo chuyện công việc nên mãi đến rạng sáng cô ấy mới đi theo Phương Trường Giang rời đi.
Tuy rằng Tiểu Mạn mới rời khỏi bệnh viện nhưng vẫn không ngừng chạy tới công ty. Có thể nói cô ấy là một người cuồng công việc.
Đồng thời tôi cũng gọi điện thoại cho sư phụ và Độc đạo trưởng nói rõ tình huống tối nay.
Hai vị sư phụ nghe thấy chúng tôi gặp phải lệ quỷ áo đỏ. Thì lập tức bị dọa ngay tại chỗ.
Nhưng sau đó nghe chúng tôi nói mình không chỉ còn sống mà còn thu phục được nữ quỷ áo đỏ. Còn lấy được âm đan lại càng kinh ngạc. Thậm chí còn ngẩn người ở đầu dây bên kia, nửa ngày không lên tiếng.
Hơn nữa trong điện thoại tôi cũng không nói rõ ràng, chỉ kêu bọn họ tới bệnh viện một chuyến vì hiện tại lão Phong đang nằm trong bệnh viện.
Sau đó tôi và Dương Tuyết đã tựa vào trên ghế chợp mắt một lát. Ước chừng khoảng tầm mười giờ sáng, sư phụ và Độc đạo trưởng cùng với lão Tần gia đã vội vàng chạy tới.
Khi nhìn thấy tôi và Dương Tuyết, đám người sư phụ đã rất kích động.
Đồng thời lão Tần gia đã dùng vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi mà mở miệng hỏi: "Tiểu Vĩ, Tiểu Tuyết, các người, các người thật, thật sự đã diệt trừ được một lệ quỷ áo đỏ?
***************
Vẻ mặt của ba người sư phụ vô cùng sợ hãi và lo lắng.
Khi lão Tần gia hỏi ra câu này, đôi mắt của ông ấy càng mở to hơn muốn nghe lời khẳng định của chúng tôi.
Dù sao cũng là nữ quỷ áo đỏ, đây không phải là chuyện đùa, loại quỷ này trăm năm mới gặp được một lần.
Chỉ cần vừa xuất hiện, sẽ làm cho một phương không được bình an.
Hơn nữa, loại quỷ này có tu vi thấp nhất sẽ là Đạo Quân sơ kỳ, loại tu vi này đã cao hơn đại đa số người trong nghề.
Ngay cả sư phụ và những người khác, không ai trong số họ đạt đến cấp độ Đạo Quân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./minh-hon/582.html.]
Nhưng ba người chúng tôi chỉ là những hậu bối trẻ tuổi.
Hơn nữa chỉ mất nửa buổi tối đã thu phục một con quỷ áo đỏ, đã vậy còn chiếm được âm đan.
Sư phụ và những người khác đương nhiên sẽ không tin, hoặc là cảm thấy khó có thể tin.
Nhìn thấy vẻ mặt của lão Tần gia và những người khác, tôi khẽ gật đầu, sau đó khẳng định: "Đúng vậy, lão Tần gia, tối hôm qua đúng là bọn con đã diệt trừ được một con quỷ áo đỏ! Hơn nữa bọn con còn thu được một viên âm Đan!"
Mặc dù ba người bọn họ đã chuẩn bị sẵn sàng, nhưng khi ba người họ nghe thấy tôi nói ra lời này cũng không khỏi há hốc mồm.
“Thật, thật sao?" Lão Tần gia run rẩy nói.
“Tiểu Vĩ, hiện tại tình trạng của Tiểu Phong như thế nào? " Độc đạo trưởng mở miệng hỏi.
"Bạch Phong bị thương không nhẹ, tối hôm qua còn rửa phổi. Hiện tại tình trạng của cậu ấy đã ổn định, đang ở bên trong nghỉ ngơi!"
Độc đạo trưởng đẩy cửa phòng ra, vươn nửa đầu nhìn vào bên trong.
Thấy lão Phong đang ngủ nên Độc đạo trưởng cũng không quấy rầy chỉ khẽ gật đầu, vẻ mặt thả lỏng.
"Tiểu Vĩ, vậy con mau nói cho sư phụ biết các con đã dùng biện pháp gì để diệt trừ nữ quỷ áo đỏ kia. Quỷ áo đỏ kia có đạo hạnh thấp nhất cũng đạt tới cấp bậc Đạo Quân. Đạo hạnh của ba người các con không thể đối phó được loại quỷ này..." Sư phụ rất tò mò.
Đồng thời, lão Tần gia và Độc đạo trưởng cũng nhìn sang, muốn nghe xem chúng tôi đã dùng thủ đoạn gì.
Chúng tôi cũng không giấu diếm, từ lúc nhận được tin tức của Tiểu Mạn đến việc cùng nhau đến công trường. Biết được về quan tài sắt khóa hồn, cuối cùng là chiêu hồn và đám người của Vương Bảo Thành của Kim Sơn với Đằng Ngưu của Độc Sơn đến, tôi đều nói cho mọi người biết.
Nhưng khi nói về Vương Bảo Thành và Đằng Ngưu, tôi đã nháy mắt với sư phụ.
Sư phụ nghe đến đó còn thấy tôi nháy mắt, cũng có chút hiểu được ý của tôi. Trong chuyện này e rằng có liên quan đến cô vợ quỷ của tôi.
Cho nên sư phụ giả vờ "A" một tiếng, hợp tác với tôi để nói dối.
Độc đạo trưởng rất tin tưởng tôi. Ông ấy cũng không có quá nhiều sự hoài nghi về nguyên nhân trong đó.
Lại thêm lão Phong và Dương Tuyết đều là nhân chứng, chuyện này đích thật là do Đằng Ngưu của Độc Sơn và Vương Bảo Thành của nghĩa trang Kim Sơn ra tay nên lúc này mới giải quyết được nữ quỷ áo đỏ.
Nói xong những lời này, chúng tôi còn kể lại chuyện xưa của nữ quỷ.
Sư phụ và những người khác không khỏi thở dài, nhưng bọn họ làm nghề này đã lâu, cũng đã quen nhìn thấy oán hận tình thù rồi.