Minh Hôn - 594
Cập nhật lúc: 2024-07-19 19:18:40
Lượt xem: 12
“Phong ca, Phong ca!”
Vẻ mặt của tôi đầy sốt ruột. Còn lão Tần gia do lá bùa đen làm bị thương cho nên lúc này đã hôn mê trên mặt đất.
Cũng may ngọn lửa đã bị tôi dập tắt, lão Tần gia mặc quần áo dày nên da thịt không bị bỏng nặng, chỉ là sưng đỏ, còn có thể khôi phục.
Nhưng tôi không biết chuyện gì đã xảy ra với Phong ca. Vì sao anh ta lại muốn nuốt sống viên Xích Hồng Âm Đan?
Đây thật sự là thứ có thể g.i.ế.c người mà. Tôi vội vàng đỡ lấy Phong ca dựa vào trước người. Tôi phát hiện thân thể Phong ca lúc nóng lúc lạnh, hô hấp dồn dập, vô cùng quỷ dị.
Một bên khác, con mèo già đã tụ họp với lão yêu bà, nhưng nó lại tránh ở sau lưng bà ta.
“Tiểu Vĩ, sư huynh và Tiểu Phong sao rồi?” Độc đạo trưởng một bên đánh, một bên mở miệng hỏi.
Tôi cầm lấy kiếm gỗ đào rồi đứng lên: “Tình huống không được tốt lắm!”
Nói xong, tôi tiến tới chỗ của bọn họ.
Hiện tại chỉ còn cách này, chỉ có đánh bại lão yêu bà và con mèo già trước, mới có nhiều thời gian trị liệu cho hai người bọn họ.
Thực lực của lão yêu bà quả nhiên là vô cùng cao. Lúc trước ở Mã Vương trấn đã có thể nhìn ra.
Nhưng lần này linh môi xuất hiện thì thực lực lại không mạnh bằng lần trước.
Theo thời gian trôi qua, sức mạnh của linh môi cũng sẽ biến mất. Trước mắt sư phụ và Độc đạo trưởng chỉ có thể đánh ngang tay.
Hơn nữa nhìn trạng thái của lão yêu bà này, càng kéo dài thì lực tấn công của bà ta sẽ trở nên yếu hơn, thân thể cũng càng ngày càng trở nên mơ hồ.
Dường như bởi vì một loại quan hệ nào đó, khiến cho linh môi của lão yêu bà không những không đủ mạnh, hơn nữa thời gian duy trì cũng sắp đạt đến cực hạn, so với lần trước ở Mã Vương trấn thì sự chênh lệch này không hề nhỏ..
Lúc này tôi bỗng nhiên lao ra, phối hợp với đám người sư phụ cùng tấn công lão yêu bà và gia tăng cường độ tấn công.
Mặc dù thực lực của lão yêu bà đang giảm mạnh, lực tấn công giảm xuống, thời gian linh môi cũng sắp đạt tới cực hạn. Đồng thời, bà ta còn phải bảo vệ cho con mèo già kia.
Nhưng bà ta vẫn rất mạnh mẽ, rất khó để đẩy lùi bà ta trong thời gian ngắn.
Về phần con mèo già kia, vừa rồi bị tôi đ.â.m vào bụng, m.á.u chảy khắp nơi, vết thương có chút nặng.
Ngay cả con mắt quỷ thứ ba cũng dần dần biến mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./minh-hon/594.html.]
Chỉ cần chúng tôi kiên trì thêm một lát nữa, kiên trì đến khi linh môi của lão yêu bà biến mất. Lúc đó, chúng tôi không chỉ có có thời gian cứu chữa cho Phong ca và lão Tần gia, thậm chí còn có cơ hội g.i.ế.c c.h.ế.t con mèo già trước mắt.
Cho nên lúc này chúng tôi đã dốc hết sức liều mạng cùng lão yêu bà. Tuy nhiên, lão yêu bà này quả thật rất khó đối phó.
Bà ta kết thành một đạo dấu tay. Vốn dĩ thực lực của bà ta đã giảm lại đột nhiên tăng lên không ít sức mạnh.
Mặc kệ chúng tôi đánh như thế nào đều rất khó tiêu diệt bà ta, chỉ có thể chiến đấu ngang tay với bà ta.
Đồng thời, bà ta cũng không làm gì được chúng tôi.
Nhưng dần dần, bà ta cũng phát hiện ra vết thương của con mèo già, lại thấy trạng thái của mình cũng không tốt, cũng không có cách nào đánh bại được chúng tôi cho nên một bên ngăn cản ba người chúng tôi, một bên quay đầu mở miệng nói với con mèo già: “Mèo nô, mày lui xuống trước đi. Tao sẽ sai người tiếp ứng mày.”
“Chủ, chủ nhân, vậy, vậy còn ngài?” Con mèo già lộ ra vẻ chần chờ, hỏi ngược lại.
“Bổn tọa không sao, mày đi đi!” Bà ta tiếp tục khàn khàn mở miệng.
Khi con mèo già nghe đến đó, nó khổ cực từ trên mặt đất bò dậy. Một tay ôm bụng, một bên nói với lão yêu bà: “Chủ nhân, mèo tôi xin được cáo lui trước”
Nói xong, con mèo già xoay người một cái, trực tiếp chạy đến một đoạn khác của thung lũng.
“Trốn đi đâu!” Độc đạo trưởng khẽ quát lên một tiếng. Ông ấy muốn đuổi theo con mèo già.
Bởi vì nó đã khiến Lão Phong và lão Tần gia đều bị thương.
Độc đạo trưởng thân là sư đệ của lão Tần gia cho nên ông ấy không muốn buông tha cho con mèo già trước mắt.
Nhưng khi Độc đạo trưởng mới vừa đuổi theo, cơ thân của lão yêu bà chợt lóe. Bà ta lập tức chắn ở trước người Độc đạo trưởng: “Đối thủ của ông là bổn tọa!”
“Lão yêu bà, đi c.h.ế.t đi!” Độc đạo trưởng giận dữ, giơ kiếm gỗ đào lên và c.h.é.m xuống.
Nhưng trên tay bà ta đang cầm cây trượng đen. Cho dù sức mạnh của bà ta đang không ngừng suy yếu, trong lúc nhất thời chúng tôi cũng khó có thể bắt lấy bà ta.
Sau vài phút giằng co, con mèo già đã sớm biến mất không còn dấu vết. Còn chúng tôi thì vẫn ở đây, liều mạng cùng với lão yêu bà trong thung lũng này …
*****************
Lão yêu bà rõ ràng là đang câu giờ, để câu thêm thời gian cho con mèo già đó trốn thoát.
Lúc này bà ta đã không còn chủ động tấn công chúng tôi nữa mà phòng ngự nhiều hơn.