Minh Hôn - 643
Cập nhật lúc: 2024-07-20 16:42:17
Lượt xem: 16
Đồng thời, ông ta dùng giọng nói âm dương quái khí nói với tôi: “Em trai à, cửa hàng của chúng tôi là một cửa hàng chính thống, cũng không phải là chợ bán xe second-hand, sao mà có hung xe cho được? Cậu xem tôi đã cho người lái chiếc xe này ra cho cậu. Thậm chí còn cho người chà rửa sạch sẽ. Cậu chỉ cần tới đây ký tên, coi như chúng ta đã hoàn tất mọi thủ tục!”
Người đàn ông trung niên bên ngoài cười nhưng trong không cười. Bốn nhân viên nam phía sau ông ta trực tiếp vây lấy tôi và lão Phong.
Vô cùng rõ ràng là đối phương đang muốn cưỡng ép mua bán, quyết tâm muốn bán chiếc hung xe đó cho tôi.
Tôi đè lại lửa giận trong lòng và một lần nữa mở miệng nói: “Hoặc là ông đổi xe cho tôi, hoặc là…”
Không đợi tôi nói xong, người đàn ông trung niên đã ngắt lời tôi và nói tiếp: “Hoặc là sao? Cậu có thể ăn tôi không! Nực cười. Nói thật cho cậu biết, tôi là ‘Đầu gấu’ đã lăn lộn ở đây rất lâu, chẳng lẽ còn sợ cậu sao? Tôi chính là địa đầu xà ở chỗ này.”
“Hừ! Hoặc là ký tên và tự mình lái xe rời đi. Hoặc là ông đây sẽ đánh cậu một trận, đánh đến khi nào cậu ký tên rồi sau đó lái xe đi…”
Người đàn ông trung niên tỏ ra rất kiêu ngạo. Ông ta tự xưng mình chính là địa đầu xà ở chỗ này.
Tôi chịu hết nổi rồi. Tôi vui vẻ đi ra ngoài mua xe thế nhưng lại gặp tên lừa đảo này còn chưa nói, hiện giờ còn uy h.i.ế.p tôi?
Lửa giận trong lòng tôi cuối cùng không còn kìm nén được mà nhướng mày, đ.ấ.m ông ta một cái.
Người đàn ông trung niên không kịp phản ứng, lập tức bị tôi đánh vào mặt ngay tại chỗ.
Tôi nghe ông ta hét thảm một tiếng, cơ thể lùi về phía sau và lấy tay che mặt.
Nhưng tôi không tính buông tha cho ông ta. Tôi lại giơ chân đạp ông ta một cái. Tên này không còn đứng thẳng được nữa mà trực tiếp ngã trên mặt đất.
“Đụ má! Dám đánh cửa hàng trưởng của bọn tao!”
“Mẹ nó, tao đánh c.h.ế.t mày!”
“…”
Năm tên nhân viên mặc đồ đen cũng đã phản ứng lại, lần lượt ra tay với tôi và lão Phong.
Tôi và lão Phong cũng không phải là người ăn chay. Chúng tôi ở bên ngoài chiến đấu với ma quỷ. Mấy tên tay không tấc sắt còn da bọc xương như vậy làm sao có thể là đối thủ của hai chúng tôi?
Ngay khi Đạo khí được mở ra thì sức mạnh của thân thể và trình độ nhanh nhẹn đều sẽ tăng vọt trong nháy mắt.
Sau mấy hiệp, sáu người bọn họ đã bò ở trên mặt đất.
Tôi và lão Phong cũng không khách sáo đối với người tự xưng là địa đầu xà và có biệt danh là “Đầu gấu”, chúng tôi đá ông ta một trận nhừ xương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./minh-hon/643.html.]
“Địa đầu xà này, đầu gấu này. Ông không phải rất ranh ma sao! Ông kêu tôi ký tên hả! Ký tên này!” Tôi trút hết sự bất mãn trong lòng.
Người này cũng là một tên nhu nhược, là một người chỉ biết bóp quả hồng mềm.
*** Bóp quả hồng mềm***: Yếu đuối
Ông ta bị chúng tôi đá như vậy lập tức ôm đầu không ngừng xin tha: “Đừng, đừng đánh nữa. Anh trai, tôi sai rồi. Chúng tôi đổi xe, đổi xe…”
“Đổi cái cục cứt. Hiện giờ ông đây muốn lấy tiền lại!” Tôi tức giận mở miệng.
“Đừng, đừng, đừng. Anh trai đừng đánh nữa. Tôi lập tức trả tiền lại cho anh!”
Tôi và lão Phong muốn đi ra ngoài mua xe chứ không phải đánh người.
Nghe ông ta mở miệng nói như vậy, tôi và lão Phong cũng lập tức dừng lại.
Mặt mũi của người đàn ông trung niên đều bầm dập. Ông ta nằm trên mặt đất thở hổn hển mấy hơi rồi mới chậm rãi bò dậy.
Mấy tên nhân viên lúc nãy bị chúng tôi đánh giờ này thậm chí còn không dám hé ra một lời nào.
“Hai anh trai, chúng ta đi vào bên trong rồi nói chuyện!” Người đàn ông trung niên bụm mặt, nơm nớp lo sợ mở miệng nói.
“Được! Đi thôi!” Nói xong, tôi và lão Phong chuẩn bị đi vào cửa hàng bán xe ô tô.
Nhưng vừa đi được vài bước, phía sau lại truyền đến một trận thanh âm gõ cửa kính: “Bang bang, phanh phanh phanh!”
Nghe được âm thanh này, sắc mặt của mấy nhân viên cửa hàng ô tô ở bên cạnh đều thay đổi và họ theo bản năng quay đầu lại liếc mắt nhìn một cái.
Phát hiện âm thanh đó đúng là phát ra từ phía trong chiếc hung xe đó, mọi người đều nhịn không được bắt đầu lui về phía sau.
Bởi vì ở trong mắt bọn họ, chiếc xe kia rỗng tuếch nhưng lại phát ra tiếng đập cửa kính. Thật sự vô cùng quỷ dị.
Trong đó có một tên nhân viên cửa hàng xe ô tô đã hoảng sợ nói: “Lại, lại tới nữa. Lại là âm thanh đó!”
Nhưng khi tôi nhìn vào chiếc xe đó thì lại phát hiện đúng là do mấy tên quỷ đó đã gõ cửa kính.
Bọn họ liều mạng đập vào cửa kính, vẻ mặt tràn đầy sự sợ hãi và vô cùng lo lắng nhìn tôi. Trong ánh mắt dường như còn mang theo sự khẩn cầu.
Nhưng tôi không hề nghe thấy âm thanh mà chỉ có thể nhìn vào biểu cảm của bọn họ. Tôi có cảm giác bọn họ dường như có chuyện muốn nói với tôi.