Minh Hôn - 668
Cập nhật lúc: 2024-07-20 20:51:08
Lượt xem: 17
"Được, đi thôi!" Giọng điệu của tôi rất bình tĩnh, nhưng tâm trạng lại vô cùng kích động, có thể nói là không bình tĩnh chút nào.
Rất nhanh, tôi đi theo tên mập này đến cửa hàng.
Tên mập kia đã gọi cho một nhân viên cửa hàng lái xe ra đây, sau đó mở miệng nói với hai chúng tôi: "Đinh đạo trưởng, hai người thật đúng là có bản lĩnh! Kể từ khi cậu gọi điện thoại cho tôi, nói mình đã giải quyết xong, chiếc xe đó cũng không xuất hiện bất kì âm thanh kỳ lạ nào nữa."
"Thậm chí trong xe cũng không vô cớ xuất hiện hơi nước và vết nước nữa, cửa hàng của chúng tôi coi như đã thanh tịnh."
Nghe tên mập này mở miệng nói như thế, vẻ mặt tôi lạnh nhạt, bảy người nhà họ Nghiêm đều đã được tiễn đi, đây không phải là đang nói nhảm sao?
"Lần này ông gặp được chúng tôi, coi như là may mắn. Hơn nữa, bảy người nhà họ Nghiêm kia, cũng không phải là hung hồn ác sát gì. Nếu không, đừng nói là chuyện làm ăn của ông, chỗ này của ông không c.h.ế.t mấy người, khẳng định là không xong!"
Mập mạp nghe xong, vội vàng gật đầu nói: "Dạ dạ dạ, Đinh đạo trưởng nói chí phải! Tôi đang chuẩn bị tháo dỡ chiếc xe đó ra làm từng mảnh, sau này tôi cũng không dám thu mua những chiếc xe bị tai nạn nữa!"
Mập mạp vừa dứt lời, lão Phong đã hỏi một câu: "Xe kia vẫn còn đang ở đây đúng không?"
"Vâng, nó vẫn còn ở đó! Nó đã sẵn sàng để được tháo dỡ!" Mập mạp thành thật trả lời.
"Ừm, vậy ông lái xe đó ra đây đi, để tôi nhìn một chút!" Bạch Phong không nhanh không chậm nói.
Tuy rằng mập mạp không biết Bạch Phong muốn làm gì, nhưng lúc này chúng tôi nói gì thì ông ta nghe nấy.
Ông ta cũng không hỏi gì thêm, trực tiếp ra lệnh cho một nhân viên, lái chiếc xe tai nạn kia ra.
Nhưng tôi biết rất rõ, lão Phong đang muốn kiểm tra xem chiếc xe kia có bị động tay động chân không.
Dù sao trong lúc chiêu hồn, Trương Tử Đào lại đột nhiên nhảy ra.
Theo lời người của nhà họ Nghiêm nói, khi còn sống bọn họ cũng không đắc tội với người khác, chuyện lần này hoàn toàn là ngoài ý muốn.
Nếu là ngoài ý muốn, sao lại bị tên yêu đạo Trương Tử Đào theo dõi?
Mà khi chúng tôi chiêu hồn, chẳng lẽ cậu ta tình cờ cảm ứng được?
Lúc ấy sư phụ và Độc đạo trưởng đã suy đoán, bên trong chiếc xe bị tai nạn, có thể đã bị Trương Tử Đào hạ bùa chú, động tay động chân.
Vậy nên lần này chúng tôi đến đây, không chỉ để lấy xe, mà còn phải làm rõ chuyện này.
Nếu chiếc xe thực sự bị động tay động chân, thì chúng tôi phải dọn sạch, để tránh chuyện đó xảy ra lần nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./minh-hon/668.html.]
Đứng ở cửa chờ đợi trong chốc lát, chiếc xe mà tôi mới mua đã được lái ra.
Mặc dù thương hiệu Ngũ Lăng Hồng Quang là một chiếc xe giá rẻ, nhưng ở thời điểm hiện tại, tôi nhìn thế nào cũng thấy đẹp mắt.
Tôi không kịp đợi đã muốn lên lái một lần, cho nên tôi đã lấy chìa khóa ra và đi lên cảm nhận một chút.
Bên trong xe vẫn còn mùi nhựa, trên ghế điều khiển, thậm chí còn có lớp màng nhựa.
Tôi nhìn xung quanh, sờ chỗ này một cái, nhìn chỗ kia một chút.
Trong lòng vô cùng thoải mái, thậm chí còn khởi động xe một chút.
Nghe tiếng động cơ "Brừm brừm", cũng không cảm thấy ồn ào, thậm chí còn chạy một vòng quanh quảng trường này.
Sau khi lái thử xong, mập mạp kêu chúng tôi vào ký xác nhận.
Tôi rất hợp tác để hoàn thành tất cả các thủ tục, chỉ cần chờ bên kia làm cho tôi một biển số xe tạm thời, thì tôi đã có thể chạy xe ở trên đường.
Trong lúc này, chiếc xe bị tai nạn đã được lái ra ngoài.
Chiếc xe vừa dừng lại, tôi và lão Phong liền đi qua.
Để tìm hiểu xem chiếc xe này có bị Trương Tử Đào động tay động chân và hạ bùa chú không, hai chúng tôi đã nhanh chóng bắt đầu tiến hành kiểm tra trong và ngoài xe.
Cuối cùng, ở dưới cùng của vị trí kế bên tài xế, chúng tôi đã tìm thấy bảy người giấy nhỏ màu đen.
Bảy người giấy nhỏ màu đen đã bị vẽ bùa, trên đó viết tên của người nhà họ Nghiêm.
Khi tôi tìm thấy bảy người giấy màu đen này, tôi mở miệng nói với lão Phong: "Lão Phong. Cậu xem thứ này đi!"
“Bùa đen!”
"Đúng vậy, trên đó còn có tên của người nhà họ Nghiêm. Khó trách Trương Tử Đào lại biết chúng ta đang chiêu hồn, xem ra đúng như suy đoán của đám người sư phụ, bảy người nhà họ Nghiêm sớm đã bị theo dõi. Khi chúng ta chiêu hồn, đã tác động đến cấm chế của người kia." Tôi nói với vẻ mặt nặng nề.
"Ừ, hiện tại xem ra chuyện này hẳn là như vậy. Nhưng bảy người nhà họ Nghiêm, rõ ràng là bị hạ bùa chú. Sao bọn họ lại không có ký ức gì đối với yêu nhân kia?" Lão Phong mang theo nghi hoặc.
Mặc dù tôi không thể nghĩ ra, nhưng người nhà họ Nghiêm đã đi xuống địa phủ, chuyện này cũng không còn gì để xác minh.
Theo suy đoán của tôi, có lẽ Trương Tử Đào đã dùng một loại pháp môn nào đó, khiến bảy người nhà họ Nghiêm không thể nhớ rõ đoạn ký ức này.