Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Minh Hôn - 671

Cập nhật lúc: 2024-07-20 20:52:01
Lượt xem: 20

Đồng thời cũng kêu cậu bé này gọi tôi và lão Phong là chú, cậu bé khá mập mạp, rất dễ thương.

Sau khi gọi chúng tôi một tiếng, tôi và lão Phong được mập mạp mời vào trong phòng.

Vừa mới vào phòng, mập mạp liền nói với người phụ nữ mập ở trong phòng: "Vợ, có khách đến!"

Tôi và lão Phong chỉ mỉm cười, thể hiện sự lịch sự.

Người phụ nữ mập không quen biết hai chúng tôi, có chút xấu hổ.

Sau đó, mập mạp buông đứa bé xuống, liền đi tới trước mặt vợ mình, sau đó nói vài câu với vợ.

Vợ của ông ta nghe xong, vẻ mặt cũng thay đổi, cảm thấy nghi ngờ và đánh giá hai chúng tôi vài lần.

Sau đó, tôi thấy người phụ nữ mập này, vội vàng chạy về phía chúng tôi.

Không đợi hai chúng tôi mở miệng, liền nghe người phụ nữ mập kia khách khí, mang theo chút khẩn cấp nói: "Xin chào, hai vị, hai vị đạo trưởng! Tôi, mấy ngày nay con trai của tôi luôn khóc vào ban đêm, đã vậy còn thích nói nhảm! Mới vừa rồi, con trai của tôi còn nói với tôi là nó đã nhìn thấy dì ở nhà bên cạnh, dì đó còn hôn nó. Hai vị đạo trưởng, hai cậu nhìn thử xem có phải con trai tôi đã bị mấy thứ bẩn thỉu dây dưa không?"

********************

Sau khi người phụ nữ này biết được danh tính của chúng tôi, bà ấy đã lo lắng đến mức phải nói ra sự nghi ngờ ở trong lòng của mình.

Bà ấy muốn tôi và lão Phong ra tay giúp bà ấy nhìn thử con trai của bà ấy có bị làm sao không.

Thân là những người trừ tà, lão Phong và tôi cũng chú ý đến việc "nhìn mặt đoán ý".

Thấy người phụ nữ trung niên căng thẳng như vậy, tôi khẽ gật đầu, ra hiệu cho bà ấy không cần lo lắng.

Bởi vì cửa hàng trưởng họ Chu, cho nên tôi nói với người phụ nữ mập: “Bà Chu đừng hoảng. Có chuyện gì thì cứ từ từ nói cho tôi biết là được, về phần cậu bé có bị thứ bẩn thỉu quấn thân hay không thì hiện tại tôi chưa thể nói trước được điều gì. Còn phải đợi chúng tôi xem qua thì mới có thể xác định được.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./minh-hon/671.html.]

Sở dĩ tôi mở miệng nói như vậy, là bởi vì hiện tại xem ra, cậu bé này cũng chưa xuất hiện tình huống bị âm khí quấn thân, nếu nhìn từ bề ngoài thì hết thảy đều rất tốt.

Sau khi nghe tôi nói hết, bà Chu vẫn không thể bình tĩnh lại.

Vẫn nói với lão Phong và tôi. "Đạo trưởng, con trai tôi nhất định đã bị người phụ nữ phòng bên cạnh quấn lấy."

"Ồ? Tại sao bà lại chắc chắn như vậy?" Lão Phong đột nhiên hỏi.

Nghe xong lời này, sắc mặt của bà Chu trầm xuống, thuận miệng nói: “Hai vị đạo trưởng, chẳng lẽ hai người không biết, nguyên nhân khiến người phụ nữ đó bị chồng của mình c.h.é.m c.h.ế.t sao. Đó là bởi vì cô ta không thể sinh con, mặc dù đã ba mươi lăm, ba mươi sáu tuổi rồi nhưng trong bụng một chút động tĩnh cũng không có. Mà người phụ nữ đó khi còn sống vẫn luôn yêu thích Đôn Đôn của nhà chúng tôi, còn thường xuyên chạy tới ôm Đôn Đôn của nhà tôi. Có một lần, cô ta từng nói với tôi, nếu có được một đứa con như Đôn Đôn nhà tôi, cô ta sẽ mãn nguyện lắm!"

Nói đến đây, bà Chu càng lộ ra vẻ tức giận: "Kết quả thì hay rồi! Mới có mấy ngày, cũng bởi vì chuyện không thể sinh con mà cô ta đã ở nhà cãi nhau với chồng, cuối cùng là bị chính chồng của mình dùng d.a.o g.i.ế.c chết.”

"Máu văng tung tóe lên trên cửa của nhà tôi. Thật là xui xẻo. Kể từ đó, Đôn Đôn nhà tôi vẫn luôn gặp ác mộng, nửa đêm còn giật mình tỉnh giấc! Còn nói là đã nhìn thấy dì ở cách vách nữa! Hơn nữa còn không phải lần một lần hai, thậm chí là cả lúc ban ngày cũng nghe Đôn Đôn nhà tôi nói, người phụ nữ đó không chỉ hôn Đôn Đôn nhà tôi, mà còn nói là sẽ đưa con trai tôi đi chơi ..."

Bà Chu nói rất nhanh và rất tức giận, nhưng lời nói của bà ấy rất rõ ràng.

Nói đến đây, mập mạp vẫn đang dỗ đứa nhỏ, lúc này lại đột nhiên quay đầu lại: "Vợ, bà đang nói gì vậy? Cô ta muốn mang con của mình đi chơi à?"

Bà Chu lộ ra vẻ mặt nghiêm túc: "Đúng vậy, ông nói xem cô ta đã c.h.ế.t rồi. Vậy mà còn muốn dẫn, dẫn con trai của chúng ta đi chơi, đây không phải là muốn làm hại con trai của chúng ta sao? Hiện tại, tôi nhớ lại đều cảm thấy sợ hãi, ngày nào cô ta cũng đều đến nhà để ôm con trai, tôi sợ thằng bé sẽ gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn mất.”

Nói xong bà Chu quay đầu lại: "Hai vị đạo trưởng, hai người nhất định phải nghĩ cách giải quyết chuyện này, nếu vẫn không được, đêm nay tôi sẽ lập tức trở về nhà mẹ đẻ!"

Bởi vì quá kích động, khi bà Chu nói đến chỗ này, bà ấy đã có chút không kiềm chế được, khóe mắt còn chảy ra nước mắt.

Có thể thấy được người làm mẹ đã quan tâm và lo lắng cho đứa trẻ đến mức nào.

Sau khi lão Phong và tôi nghe xong đoạn tự thuật của đối phương, đều không khỏi cảm thấy khó hiểu.

Bởi vì bây giờ nhìn vào, hai chúng tôi thực sự không nhìn thấy chuyện gì đang xảy ra.

Loading...