Minh Hôn - 754
Cập nhật lúc: 2024-07-23 19:29:50
Lượt xem: 9
Từ Lâm Tĩnh đang nằm hấp hối bên cạnh tôi, giờ phút này yếu ớt mở miệng nói: “Sư, sư phụ.”
Khoảng cách từ chỗ tôi đến Từ Lâm Tĩnh rất yên tĩnh nên tôi có thể nghe được rõ ràng lời nói của cô ấy.
Khi tôi nghe được hai tiếng “sư phụ", tôi lập tức há hốc mồm.
Sư phụ, sư phụ của Từ Lâm Tĩnh?
Nếu đó là sư phụ của Từ Lâm Tĩnh thì tất nhiên không ai khác chính là người đứng đầu của phái Mao Sơn.
Cho dù không phải là chưởng môn nhưng chắc chắn cũng phải là trưởng lão.
Có thể trở thành trưởng lão trong môn phái lâu đời nhất như phái Mao Sơn thì tu vi của người đó chắc chắn không hề yếu.
Lúc này bỗng nhiên xuất hiện khiến tôi không khỏi bất ngờ.
Ánh sáng trắng dần dần biến mất và sau đó xuất hiện một vị đạo sĩ mặc đạo bào màu xanh trước mặt chúng tôi.
Vị đạo sĩ già này khoảng 50 tuổi, mày kiếm mắt sáng, khi còn trẻ nhất định rất tuấn tú.
Trên tay ông ấy cầm một cây phất trần và bộ dáng của ông ấy có vài phần tiên phong đạo cốt.
***Tiên phong đạo cốt - Cốt cách dáng dấp của bậc tiên nhân. Phẩm cách cao thượng, phong thái siêu việt Vĩ tục.
“Đồ nhi, sư phụ của con đến rồi đây. Vi sư sẽ không để đám yêu nghiệt này tiếp tục bắt nạt con.” Lão đạo sĩ lạnh lùng mở miệng và nhìn thoáng qua Từ Lâm Tĩnh đang nằm trên mặt đất.
Từ Lâm Tĩnh khẽ gật đầu nhưng cô ấy không còn sức để tiếp tục mở miệng và cũng không cách nào đứng dậy được.
Mà lúc này, đám quỷ ở xung quanh cũng đã bình tĩnh lại
Lấy chỗ của chúng tôi làm trung tâm, trong vòng 5 mét không hề có một con quỷ, nô, thi, quái nào.
Nhưng đối phương vẫn đang bao vây xung quanh chúng tôi. Mỗi một con quỷ nô đều đang hung tợn nhìn chằm chằm chúng tôi.
Trước đó, Trương Tử Đào bị luồng khí kỳ dị trấn áp thì hiện giờ gã đang được một vài quỷ nô đỡ dậy.
Vẻ mặt Trương Tử Đào phẫn nộ, trực tiếp chỉ vào lão đạo sĩ đó nói: “Ông, ông là ai…”
Vừa dứt lời, lão đạo sĩ đột nhiên quay đầu và hất cây phất trần ở trong tay.
“Oanh!”
Dường như có một cơn gió từ đâu xuất hiện, nó đập thẳng vào người Trương Tử Đào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./minh-hon/754.html.]
Trương Tử Đào còn chưa kịp định thần thì đã nghe thấy gã hét lên một tiếng “A” thảm thiết.
Sau đó, mấy tên quỷ nô bên cạnh cũng lần lượt bị đánh bay về phía sau. Thậm chí có hai tên quỷ nô chịu không nổi sức mạnh nghiền nát của đạo khí mà hồn bay phách tán ngay tại chỗ.
Nhìn thấy cảnh tượng này, tôi lập tức ngây ngẩn cả người.
Mẹ nó! Thật, thật mạnh, không hổ danh là nhân vật có cấp bậc trưởng lão của phái Mao Sơn.
Quỷ nô ở bên cạnh thấy vậy cũng có hơi sợ lão đạo sĩ vài phần và không ngừng lùi về phía sau.
Nhưng cũng vào lúc này, ở xa xa lại vang lên một tiếng hừ lạnh: “Tôi còn tưởng là ai! Ai dè lại là Liệt Hỏa chân nhân tới đây.”
Nghe thấy giọng nói này thì tôi đoán chắc đó là Quỷ Tam Nguyên.
Bên trong giọng điệu mang theo một sự khinh thường. Vừa dứt lời, đám quỷ phía trước chúng tôi lập tức nhường đường và sau đó, tôi nhìn thấy Quỷ Tam Nguyên và Dì Mỹ Nhân, đi từng bước từng bước một về phía chúng tôi.
Người tôi đau nhức không chịu nổi, tay chân bị thương, nhưng lúc này tôi vẫn cắn răng gượng dậy từng chút một.
Chỉ là khi đứng lên, tôi đã thở hồng hộc và thân thể không tự giác mà run cả lên.
Ngoại trừ vết thương trên người thì đạo khí của bản thân bị tiêu hao quá mức cũng khiến tôi cảm thấy mệt mỏi mà xưa nay tôi chưa từng trải qua.
Vừa mới đứng dậy, sư phụ của Từ Lâm Tĩnh, Liệt Hỏa chân nhân lập tức nhìn về phía Quỷ Tam Nguyên và Dì Mỹ Nhân.
Ông ấy nheo hai con mắt lại, ngay sau đó mở miệng nói: “Quỷ Tam Nguyên, thì ra là ông.”
“Ha ha! Chính là bần đạo, Liệt Hỏa đạo hữu, đệ tử của ông không thành thật, không có việc gì mà lại dám xâm nhập vào căn cứ của tôi. Vì vậy, tôi sẽ dạy dỗ đệ tử thay ông.” Nói xong, Quỷ Tam Nguyên còn phách lối giang tay ra.
Liệt Hỏa chân nhân vừa nghe thấy lời này, lập tức nổi giận: “Đồ đệ của bản tôn không phải là người mà ông có thể tùy tiện dạy dỗ!”
Vừa dứt lời, cả người Liệt Hỏa chân nhân chấn động và lập tức bộc phát ra đạo khí vô cùng mạnh mẽ.
Luồng đạo khí mạnh mẽ không ngừng xuất hiện mang đến cho mọi người cảm giác nóng như thiêu đốt.
Đồng thời, Liệt Hỏa chân nhân cũng không hề dừng lại mà giơ cây phất trần trong tay lên và trực tiếp phất về phía Quỷ Tam Nguyên.
Sắc mặt Quỷ Tam Nguyên lạnh lùng, mang theo nụ cười quỷ dị: “Liệt Hỏa đạo hữu, đây chính là địa bàn của bổn tọa nên một mình ông tới đây cũng vô dụng thôi.”
Nói xong, sắc mặt Quỷ Tam Nguyên trầm xuống, ông ta xòe tay ra, bỗng xuất hiện một cây gậy cổ quái ở trong tay ông ta.
Ở trên đầu của cây gậy đó có một cái móc giống như trăng lưỡi liềm vậy.
Cây gậy này vừa xuất hiện, Quỷ Tam Nguyên lập tức cầm lấy và lao tới Liệt Hỏa chân nhân.