Minh Hôn - 834
Cập nhật lúc: 2024-07-26 19:14:45
Lượt xem: 29
Vương đạo trưởng và Trần đạo trưởng nghe được lời này, cũng không hỏi tôi đi đâu, chỉ nói tôi đi sớm về sớm.
Sau đó tôi tạm biệt rồi rời đi, trước khi đi còn mỉm cười với Dương Tuyết và Từ Lâm Tĩnh.
Hai cô gái này không nói gì nhưng họ vẫn gật đầu với tôi.
Mặc dù đây là lần đầu tôi thấy Dương Tuyết và Từ Lâm Tĩnh đi chung với nhau, nhưng khi quen biết Từ Lâm Tĩnh, tôi nghe nói họ đã quen nhau rất lâu trước khi gặp tôi.
Chỉ là trước đó, Dương Tuyết đã che giấu thân phận đệ tử phái Võ Đang với chúng tôi.
Bây giờ hai người họ đưa các trưởng lão của phái Mao Sơn và Võ Đang đến đây, chính là đã hoàn toàn tin tưởng tôi.
Nếu không nhờ hai người họ, chúng tôi căn bản không mời được hai vị trưởng lão có địa vị lớn như vậy.
Sau đó tôi rời khỏi cửa hàng.
Tất nhiên, tôi không thể đi tay không đến miếu Thành Hoàng cầu tiên gia giúp đỡ.
Đầu tiên, tôi ra chợ mua vài con gà trống lớn, sau đó mới đi đến miếu Thành Hoàng.
Miếu Thành Hoàng vẫn cũ nát như trước, tôi đi tới cửa miếu Thành Hoàng, trực tiếp cung kính nói vào bên trong: "Đệ tử Đinh Vĩ, bái kiến Hồ Lục gia!"
Giọng nói trầm thấp vang dội của tôi đã truyền vào trong miếu Thành Hoàng.
Lập tức giọng nói già nua của Hồ Lục gia đã truyền ra: "Không cần khách sáo, mau vào đi!"
“Vâng, Hồ Lục gia!”
Nói xong, tôi vội cầm theo con gà trống lớn trên tay bước vào.
Vừa bước vào miếu Thành Hoàng, tôi đã nhìn thấy ba con hồ ly đang ngồi trên ổ cỏ trước tượng đá.
Nhìn thấy ba con hồ ly, tôi có chút buồn bực.
Nơi đây hẳn chỉ có Hồ Lục gia và Tiểu Mỹ mới đúng, sao lại có người khác?
Nhìn màu lông của ba con hồ ly, hai con có lông màu xám và một con có lông màu đỏ vàng.
Con hồ ly có lông màu xám trắng trong đó, tôi biết chắc đó là Hồ Lục gia.
Bởi vì tôi đã nhìn thấy hình dạng thật của Hồ Lục gia, còn con hồ ly có lông màu xám trắng còn lại tôi chưa từng thấy qua, nhất định là mới tới.
Về phần con hồ ly có màu lông đỏ vàng, đương nhiên chính là hồ ly nhỏ Hồ Mỹ.
Nhìn thấy Hồ Lục gia và một con hồ ly khác, tôi đặt con gà trống lớn xuống, lại chắp tay với họ: "Hồ Lục gia, Tiểu Mỹ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./minh-hon/834.html.]
Họ không biến trở thành hình dạng con người, vẫn trong hình dáng hồ ly.
Nhưng Hồ Lục gia ngồi giữa đã nở nụ cười của "hồ ly", nói: "Không biết hôm nay cậu đến đây là có chuyện gì quan trọng?"
Lời vừa dứt, Tiểu Mỹ ngồi cạnh đã nói một câu: "Ông nội, anh ta còn có thể có chuyện gì quan trọng? Đơn giản là lại gây ra chuyện, muốn nhờ chúng ta giúp đỡ thôi!"
Bởi vì t.h.i t.h.ể của cha Tiểu Mỹ đã bị chúng tôi thiêu hủy, dẫn đến việc không thể chôn ở núi Hồ. Đối với Hồ tộc, cũng giống như con người chúng tôi c.h.ế.t không có đất chôn thân, vì vậy luôn có vướng mắc đối với chúng tôi.
Về chuyện này tôi hiểu rất rõ.
Lúc này bị nói như vậy, tôi cảm thấy hơi xấu hổ, không biết nên nói tiếp như thế nào.
Thành thật mà nói, Tiểu Mỹ nói hoàn toàn đúng, không có việc không lên Tam Bảo điện.
Hôm nay tôi đến đây, quả thực có chuyện cần nhờ.
Nhưng lúc tôi đang xấu hổ, Hồ Lục gia đột nhiên mắng Tiểu Mỹ: "Tiểu Mỹ, đừng nói bậy, chuyện của xuất mã cũng là chuyện của Hồ tộc chúng ta. Nếu cậu ta đã là xuất mã do Thánh Mẫu lựa chọn, nhìn vào phân lượng công đức, tự nhiên chúng ta phải dựa vào xuất mã, sau này đừng nói bậy như vậy nữa!"
Hồ Lục gia nói một hơi, trực tiếp trách mắng Tiểu Mỹ.
Đầu hồ ly của Tiểu Mỹ lúc này đã quay sang chỗ khác.
Tôi đứng trong phòng, cũng không tiện đáp lời, chỉ có thể đứng nhìn.
Sau đó, Hồ Lục gia lập tức thu hồi ánh mắt, một lần nữa nhìn về phía tôi, nói: "Để cho xuất mã chê cười rồi, Tiểu Mỹ còn trẻ không hiểu chuyện. Đúng rồi xuất mã, để tôi giới thiệu người này với cậu."
Nói xong, Hồ Lục gia quay đầu lại nhìn con hồ ly lông xám bên cạnh.
Con hồ ly già này cũng gật đầu với tôi, đôi mắt nó sáng ngời, thoạt nhìn khác hẳn với những con vật bình thường.
Đây chắc hẳn là tiền bối của Hồ tộc, nên tôi cung kính chắp tay với con hồ ly già này.
Sau đó, tôi liền nghe Hồ Lục gia nói: "Xuất mã, vị này là Hồ Thất Nãi của cậu. Theo lệnh của Thánh Mẫu đến đây để hộ pháp. Không ngờ còn chưa kịp thông báo cho cậu biết thì cậu đã đến đây!"
Nghe Hồ Lục gia giới thiệu, trong lòng tôi bỗng rung động.
Hồ Thất Nãi, xét về bối phận thì cùng thế hệ với Hồ Lục gia, là một nhóm hồ ly già có bối phận cao nhất dưới trướng Thánh Mẫu của Hồ tộc.
Tôi không dám sơ suất, vội vàng nói với con hồ ly lông xám trắng: "Đệ tử Đinh Vĩ, tham kiến Hồ Thất Nãi!"
Tôi vừa dứt lời, Hồ Thất Nãi đã phát ra giọng cười "Ha ha ha" của nữ giới, không hề già nua chút nào: "Kim Đồng không cần đa lễ, sau này Kim Đồng chỉ cần gọi tôi Hồ Thất Nãi là được!"
“Hồ Thất Nãi.” Tôi lại mở miệng nói.
Hồ Thất Nãi khẽ gật đầu: "Kim Đồng, nhanh nói cho tôi biết tại sao cậu lại tới đây! Để xem Hồ Thất Nãi này có thể giúp được gì cho cậu không?"