Minh Hôn - 876
Cập nhật lúc: 2024-07-27 21:01:55
Lượt xem: 12
Nhưng trong một khắc vừa chạm vào d.a.o găm, gã liền phát hiện ra một chuyện quỷ dị.
Con d.a.o găm trông như rỉ sét loang lổ ở trong tay tôi đã cắt xuyên qua lớp vảy rắn trên lòng bàn tay gã, đ.â.m vào m.á.u thịt của gã, một cảm giác đau nhói đã xâm nhập vào tâm trí của gã.
Nếu thực sự cầm chặt lấy con d.a.o găm, e rằng gã cũng không thể giữ lại được ngón tay của mình. Tên yêu đạo đầu rắn kinh hãi, thầm nghĩ không tốt, không ngờ bản thân gã đã đánh giá thấp lực sát thương và độ sắc bén của con d.a.o găm này.
Tại thời điểm này, gã vốn muốn thu tay lại và tránh đi lưỡi d.a.o của Linh Đao.
Nhưng hiện tại còn kịp nữa sao? Tôi sẽ cho gã cơ hội để làm điều đó sao?
Hiển nhiên là không thể nào, tôi sầm mặt lại, đột nhiên bộc phát hết tất cả đạo hạnh mà mình có ra ngoài.
Con d.a.o găm này vừa chuyển động đã chỉ thẳng vào cổ tay của đối phương.
Tốc độ cực nhanh, chỉ trong nháy mắt, giờ khắc này bên phía tôi đã nắm giữ tuyệt đối về thế chủ động.
Tên yêu đạo đó đã không kịp phản ứng, lúc này bộ mặt của gã giống như một tên ngốc, cho dù đạo hạnh của gã có cao hơn tôi cũng vô dụng, bởi vì khoảng cách quá gần, hơn nữa Linh Đao ở trong tay tôi lại quá sắc bén.
Cuối cùng chỉ nghe “răng rắc” một tiếng, vào lúc này bàn tay phủ đầy vảy rắn của gã đột nhiên bay lên, vảy rắn bay tung toé, m.á.u tươi tràn ra tại chỗ.
Mà hai mắt của tên yêu đạo đầu rắn kia run lên, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi, trong miệng còn kêu lên một tiếng hét thảm thiết: "A!"
****************
Cảnh tượng đột ngột này khiến tất cả mọi người có mặt đều trở nên khiếp sợ.
Không ai có thể nghĩ ra, vừa rồi tên yêu đạo đầu rắn này chỉ dùng một chiêu là đã đập bay một Đạo sư trung kỳ như Tống Sơn Hà, cư nhiên hiện tại lại bị tôi dùng một d.a.o cắt mất một bàn tay.
Bàn tay đầy vảy rắn của gã bay ra một bên, m.á.u tươi không ngừng chảy ra từ chính vết thương trên cánh tay đó.
Nhìn đến đây, Lão Phong, Dương Tuyết, Từ Lâm Tĩnh và thậm chí cả Phong ca và Tống Sơn Hà đều sững sờ trong giây lát, cảm thấy có chút khó tin.
Nhưng chuyện này còn chưa kết thúc, mọi người còn chưa kịp phản ứng thì tôi đã ra tay thêm lần nữa.
Cầm Linh Đao trong tay, tôi đ.â.m một nhát vào n.g.ự.c của đối phương, cố gắng g.i.ế.c c.h.ế.t gã.
Bỏi vì cánh tay của tên yêu đạo đã bị đ.â.m đau cho nên hiện tại đã không thể đứng vững.
Lúc này lại thấy tôi xông tới, sắc mặt gã càng thay đổi rõ rệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./minh-hon/876.html.]
Dù rất đau nhưng gã vẫn vô thức mà dùng tay chặn lại.
Bởi vì gã của bây giờ, ngay cả đứng cũng đứng không vững, muốn chạy trốn hay lui lại cũng gần như không có khả năng, cho nên gã chỉ có thể làm ra động tác theo bản năng này.
Sắc mặt của tên yêu đạo đầu báo ở phía xa xa kia càng lộ ra sự khiếp sợ, vội vàng lên tiếng nhắc nhở: "Cẩn thận!"
Nhưng lời của đối phương còn chưa dứt, con d.a.o găm của tôi đã đ.â.m mạnh xuống.
Tên kia dùng lòng bàn tay để chặn lại, nhưng chỉ bằng cánh tay da rắn này của gã thì làm sao có thể đỡ được Linh Đao sắc bén của tôi?
Linh Đao vừa chạm vào bàn tay rắn của đối phương liền trực tiếp đ.â.m xuyên qua.
Mà tên yêu đạo này cũng không khỏi kêu lên một tiếng, nhưng gã vẫn muốn sống sót trong hoàn cảnh tuyệt vọng, muốn sống sót từ trong cõi chết.
Cho nên gã mới đột nhiên há to miệng, trong miệng lại lộ ra hai cái răng rắn sắc bén, có ý muốn cắn c.h.ế.t tôi.
Nhưng gã vừa há hốc mồm thì lại cảm thấy có gì đó không đúng.
Bởi vì gã phát hiện linh lực của chính mình ngay tại lúc này lại giống như thủy triều, cứ thế mà rót vào bên trong thanh Linh Đao kia, lực lượng ở trong cơ thể của gã cũng ngay tại thời điểm này giống như bị hút sạch không còn một mống.
Trong lúc nhất thời, một loại cảm giác suy yếu đến vô lực lập tức bao trùm lấy toàn thân gã, giờ phút này thân thể của gã cũng trở nên do dự trong chốc lát.
Cũng vì như thế mà bản thân gã vốn có cơ hội mở miệng cắn c.h.ế.t tôi, nhưng lại vì sự chần chờ trong chốc lát ấy mà đã không có cơ hội nào nữa.
Trong tay tôi lại hơi dùng thêm sức mà ấn mạnh xuống.
Con d.a.o găm sắc bén này mang theo bàn tay của gã, trực tiếp đ.â.m thẳng vào lồng n.g.ự.c của gã.
Gã vốn muốn dùng toàn lực để phản kháng, nhưng thân thể lại có một loại cảm giác vô lực, cho dù có muốn vận dụng linh lực thì vẫn không thể làm được.
Kết quả có thể tưởng tượng, Linh Đao mang theo bàn tay của gã, lại lần nữa đ.â.m trúng n.g.ự.c của gã.
Tên này chỉ cảm thấy lồng n.g.ự.c đau nhói, hai mắt đột nhiên trợn lên, trừng mắt nhìn chằm chằm vào tôi, trong miệng run rẩy nói: “Mày, mày…!”
“Đồ ngu!” Tôi hừ lạnh một tiếng, lại lần nữa dùng sức.
Linh Đao đ.â.m vào ba tầng thịt và đ.â.m thẳng vào lá phổi của đối phương.
Gã muốn tiếp tục há mồm nói chuyện, nhưng sau khi lá phổi bị đ.â.m thủng, m.á.u lập tức ứ đọng.
Vừa mở miệng, một ngụm m.á.u tươi tràn ra, gã còn có thể nói câu nào sao?