Minh Hôn - 933
Cập nhật lúc: 2024-07-27 21:38:16
Lượt xem: 8
Khoảnh khắc mà Hoả Thiên Công được vận chuyển, khí tức cuồng bạo và hung hãn kia đã bao trùm lấy hai con lệ quỷ kia.
Dường như lúc này, hai con lệ quỷ kia đã cảm thấy vô cùng sợ hãi, trên mặt vừa rồi còn có vẻ dữ tợn và hung ác. Nhưng vào lúc này, sắc mặt của bọn chúng lại đột ngột thay đổi, lộ ra vẻ sợ hãi, thậm chí là thân thể của bọn chúng vào lúc này cũng trở nên cứng đờ.
Loại bộ dạng này giống như khi nhìn thấy mãnh thú hồng hoang* hoặc gặp phải thiên băng địa liệt, sự sợ hãi ở trong lòng đã khiến bọn chúng nhất thời mất đi lý trí.
***Hồng hoang: một con thú ở thời thiên cổ.
***Băng thiên tuyết địa: đất trời đều là băng tuyết, chỉ những nơi lạnh lẽo âm u.
Nhưng tôi không để ý đến nó, tôi cũng không nhận ra rằng chính đạo khí mà tôi phóng ra đang uy h.i.ế.p đến bọn chúng.
Chỉ đến lúc này, tôi mới nhìn ra chỗ sơ hở của bọn chúng.
Tôi không chút do dự, cũng không chút chần chờ mà bắt đầu vận chuyển Hỏa Thiên Công, mang theo Hoả Thiên Khí cuồn cuộn, sau đó dồn lực vào thanh kiếm gỗ đào ở trong tay mà c.h.é.m ra, chỉ thẳng vào đầu của hai con quỷ này...
**********************
Lần này tôi ra đòn nhanh đến mức trước khi đối phương kịp phản ứng, kiếm gỗ đào ở trong tay tôi đã đánh vào đầu của một con lệ quỷ.
Mà con lệ quỷ đó cũng không có thời gian để tránh né, trên mặt lộ ra sự sợ hãi, thậm chí còn không kịp kêu rên lên một tiếng thì đã bị một kiếm của tôi c.h.é.m trúng.
Cả thân thể của nó “Phanh” một tiếng nổ tung, rồi hóa thành những chấm sáng nhỏ, hồn bay phách tán.
Sau một kiếm này, tôi vẫn không chút nào dừng tay, dưới tình huống như vậy, không phải anh c.h.ế.t thì chính là tôi mất mạng.
Nếu có chút thương xót nào, người sẽ phải c.h.ế.t ngay trong giây tiếp theo có thể là tôi, hoặc thậm chí là cả bốn người chúng tôi.
Sau khi trải qua nhiều lần chiến đấu, bao nhiêu lần hiểm nguy như thế, tôi đã hiểu rất rõ chân lý này.
Sau khi g.i.ế.c c.h.ế.t một con lệ quỷ, tôi lại nắm chặt kiếm gỗ đào, trở tay một cái lại đ.â.m thêm một nhát, một kiếm xuyên thủng vào n.g.ự.c của một con lệ quỷ khác.
Thân thể của con lệ quỷ này đột nhiên run lên, chỉ cảm thấy thân thể của mình truyền đến cảm giác khó chịu vô cùng, sau đó theo bản năng cúi đầu nhìn thanh kiếm gỗ đào đang đ.â.m thủng n.g.ự.c của nó.
Kết quả là nó vừa mới cúi đầu xuống, thân thể lập tức bị chia năm xẻ bảy, hóa thành những điểm sáng chói rồi biến mất không thấy đâu nữa, cuối cùng là để lại cho nó một kết cục hồn bay phách tán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./minh-hon/933.html.]
Từ lúc tôi vận chuyển Hoả Thiên Công cho đến lúc ra tay c.h.é.m g.i.ế.c liên tiếp hai con lệ quỷ này, thời gian sử dụng rất ngắn, không đến hai giây.
Vào lúc này, trong lòng tôi ít nhiều gì thì cũng cảm thấy phấn khích.
Đầu tiên, đó là vì nguy cơ trước mắt đã được giải quyết.
Bằng cách này, tôi có thể bứt ra để giúp đỡ Lão Phong và Dương Tuyết, cứ như vậy mà có thể giúp bọn họ giảm bớt áp lực, sau đó nhanh chóng giành được chiến thắng cuối cùng.
Thứ hai chính là sự cường đại của Hoả Thiên Công này.
Đây là lần đầu tiên tôi vận chuyển Hoả Thiên Công để đối phó với kẻ địch, mặc dù sớm biết rằng Hoả Thiên Công này tương đối cuồng bạo, nhưng không ngờ sau khi thi triển, hai con quỷ này không có bất luận sức chống cự gì, thậm chí còn có chút bị kiềm chế nhất định.
Một chiêu đã bị giết, đây là điều mà tôi không bao giờ ngờ tới.
Nhưng chính điều này đã khiến tôi cảm nhận được sự hung hãn và uy lực của Hoả Thiên Công.
Nhưng bây giờ trận chiến vẫn đang diễn ra, mà tôi cũng không có quá nhiều thời gian để suy tư nhiều nữa.
Hơn nữa Hoả Thiên Công của tôi cũng chỉ có thể thi triển trong vòng mười phút, cho nên tôi nhất định phải tận dụng thật tốt mười phút này.
Càng tiêu tốn ít thời gian thì càng có lợi cho chúng tôi, nếu trong trường hợp chẳng may dùng hết mười phút đó mà vẫn không thể xử lý được những con lệ quỷ này thì tình thế sẽ chuyển biến xấu hơn.
Đến lúc đó không những tôi không thể giúp đỡ mọi người mà còn sẽ bởi vì linh lực hao hết mà trở thành vật cản đường của bọn họ.
Dựa trên tiền đề này, tôi lắc một cái rồi tấn công về phía hai con lệ quỷ đang ở bên cạnh Dương Tuyết.
Tương tự như vậy, tôi cũng vận chuyển Hoả Thiên Công, thúc giục và phóng thích Hoả Thiên Khí, sau đó là lấy một loại trạng thái không thể ngăn cản mà nghiền ép lên rồi đánh thẳng về phía hai con lệ quỷ còn lại.
Mà hai con lệ quỷ còn lại cũng bị Hoả Thiên Khí bao bọc trong giây lát.
Đồng thời, cảm giác bạo lực và áp bức đó bắt đầu lan rộng ở bên trong cơ thể của bọn họ.
Cảm giác đó khiến bọn họ cảm thấy kinh khủng và sợ hãi, giống như đang bị mãnh thú hồng hoang nhìn chằm chằm vào, cũng giống như núi cao còn có núi cao hơn, sông nước nghịch chuyển.
Đối với những con lệ quỷ chỉ có thú tính này mà nói, sợ hãi chính là phương thức tấn công hiệu quả nhất.
Trong lúc nhất thời, hai con lệ quỷ này cũng đã trở nên ngây ngốc hoàn toàn giống như hai con lệ quỷ trước đó.