Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Mân hơi sững sờ, rồi lập tức reo lên đầy phấn khích:
“Gạch đã đặt xong rồi sao?”
Cố Đình Hoài gật đầu, nhanh tay nhận lấy túi đồ trong tay Bạch Mân và Cố Nguyệt Hoài, vừa đi vừa nói:
“Hôm nay anh đến xưởng gạch đỏ của xã để đặt hàng. Tổng cộng một vạn viên, mỗi viên hai xu, tổng cộng hết hai trăm đồng. Chỉ cần đợi vận chuyển đến nơi là có thể bắt tay vào xây dựng rồi.”
Nghe vậy, Bạch Mân vui vẻ ra mặt, nụ cười tươi tắn không giấu nổi sự phấn khởi:
“Vẫn là anh làm việc gọn gàng dứt khoát! Nhưng mà xi măng, mái ngói, vôi vữa cũng tốn không ít tiền đâu. Đợi đến cuối tháng lĩnh lương, em sẽ gom góp đưa cho anh. Phải cố gắng thôi, tranh thủ để Tết năm nay cả nhà mình có thể dọn vào nhà mới!”
Cố Đình Hoài bật cười, trong mắt tràn đầy niềm tin:
“Đừng lo, còn lâu mới đến Tết, chắc chắn trước đó chúng ta sẽ có nhà mới để ở.”
Bạch Mân vui sướng kéo tay Cố Nguyệt Hoài, giọng nói dịu dàng mà chân thành:
“Tất cả là nhờ Nguyệt Hoài cả đấy. Nếu không có em ấy, làm sao chúng ta có thể có nhà mới để ở chứ?”
Cố Đình Hoài gật đầu, ánh mắt dừng trên gương mặt Cố Nguyệt Hoài. Thấy cô trầm mặc, sắc mặt có chút lạnh nhạt, tâm trạng không mấy vui vẻ, trong lòng anh không khỏi dấy lên lo lắng. Anh nhíu mày, giọng nói trầm xuống:
“Bé, sao vậy? Có chuyện gì à? Ở đơn vị có ai ức h.i.ế.p em sao ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./mot-ngay-truoc-hon-nhan-huy-diet-ta-tro-lai-roi/1803.html.]
Cố Nguyệt Hoài lắc đầu, giọng bình thản:
“Không có.”
Cố Đình Hoài nghe vậy vẫn không yên tâm. Anh quay sang nhìn Bạch Mân, vẻ mặt đầy nghi hoặc:
Nga
“Chuyện gì thế? Em có biết bé gặp chuyện gì mà trở nên như vậy không ?”
Bạch Mân liếc nhìn Cố Nguyệt Hoài, trong đầu nhớ lại chuyện vừa xảy ra lúc nãy, có chút suy đoán . Cô chần chừ một lát rồi chậm rãi nói:
“Có lẽ là vì chuyện ở trước cửa thư viện lúc nãy.”
Bạch Mân kể lại toàn bộ sự việc từ đầu đến cuối cho Cố Đình Hoài nghe .
Nghe xong, bước chân Cố Đình Hoài đột nhiên khựng lại. Đôi mắt anh thoáng hiện lên một tia sắc bén. Giọng anh trầm xuống, mang theo vẻ khó tin:
“Em nói... người phụ nữ đó nhắc đến Thư ký Tần? Còn nói chồng cô ta nhờ có quan hệ của mẹ với Thư ký Tần mới có thể cưới được cô ta?”
Bạch Mân hơi sững người trước phản ứng bất ngờ của anh. Cô không hiểu vì sao Cố Đình Hoài bỗng dưng có phản ứng mạnh như vậy, nhưng vẫn chậm rãi gật đầu xác nhận.
Cố Nguyệt Hoài thoáng ngoái đầu, lướt mắt nhìn Bạch Mân một cái, rồi lại quay sang đối diện với ánh mắt của Cố Đình Hoài. Cô có chút ngạc nhiên hỏi :
"Anh chưa nói chuyện này với chị Bạch Mân sao?"