Một Ngày Trước Hôn Nhân Hủy Diệt: Ta Trở Lại Rồi - 1813

Cập nhật lúc: 2025-04-01 12:35:39
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/706qrPyEa2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vương Phúc nghe vậy, sắc mặt giãn ra, sự căng thẳng cũng dần tan biến. Ông khoát tay một cái, giả vờ tức giận :

“Tôi đổi ý cái gì chứ! Miếng đất đó vốn dĩ là của nhà họ Cố các người, ai dám tranh giành?”

Nghe vậy, Cố Chí Phượng vui mừng ra mặt, lập tức cười ha hả, chắp tay nói:

“Vậy thì cảm ơn bí thư chi bộ, lần này thật sự làm phiền ông rồi.”

Vương Phúc xua tay, vẻ mặt không mấy để tâm:

“Được rồi, chuyện nhỏ thôi, cũng không phải việc gì to tát.”

Dứt lời, ông rít sâu một hơi thuốc, làn khói trắng chậm rãi lan ra, che đi nét mặt trầm tư của ông. Ngập ngừng một chút, cuối cùng ông vẫn lên tiếng, giọng điệu có phần do dự:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./mot-ngay-truoc-hon-nhan-huy-diet-ta-tro-lai-roi/1813.html.]

“Chỉ là… bây giờ tình hình ai cũng khó khăn. Trong tay các người thật sự có dư tiền sao?”

Lời này vốn không tiện hỏi, nhưng Vương Phúc thật sự hiếu kỳ, nghĩ mãi cũng không ra.

Ông hiểu rõ cuộc sống trong thôn hiện tại gian nan thế nào. Bản thân ông ở nhà cũng chỉ có hai bữa khoai lang đỏ chấm muối dưa, cầm cự qua ngày. Không ai biết sang năm sẽ ra sao, phần lương thực trợ cấp còn phải đợi đến cuối năm. Nếu chẳng may gặp thiên tai mất mùa, đến cả cái ăn cũng khó giữ, huống hồ nghĩ đến chuyện khác. Trong lúc cả thôn còn đang lo chạy từng bữa, nhà họ Cố lại có tiền xây nhà, ai mà không thấy kỳ lạ?

Cố Nguyệt Hoài sắc mặt không đổi, giọng điềm nhiên nhưng từng câu từng chữ đều rõ ràng, có sức thuyết phục:

“Bí thư chi bộ, có một chuyện cháu vẫn chưa kịp báo với chú. Cháu sắp kết hôn, đối tượng là Yến Thiếu Ngu, một thanh niên trí thức từ kinh thành xuống. Hiện tại anh ấy đã nhập ngũ. Lúc trước , khi cầu hôn, anh ấy cũng mang theo không ít lễ vật cho gia đình cháu."

Nga

"Hơn nữa, các em trai em gái của anh ấy bây giờ vẫn đang ở tạm trong nhà. Người trong nhà đông, mà chỗ ở lại chật chội, cháu nghĩ nếu có thể sửa sang, cơi nới thêm phòng thì mọi người sinh hoạt cũng thuận tiện hơn. Chú cũng biết đấy, ở nông thôn, nhà cửa rộng rãi không chỉ giúp sinh hoạt dễ dàng, mà sau này có trồng thêm ít rau cỏ, nuôi thêm con gà con vịt cải thiện cuộc sống hàng ngày cũng đỡ chật chội.”

Vương Phúc nghe xong, ánh mắt liền sáng tỏ. Hóa ra là như vậy! Khó trách giữa lúc cả thôn còn đang chật vật, nhà họ Cố vẫn có điều kiện lo chuyện nhà cửa.

Dân trong thôn có thể không biết, nhưng ông thì hiểu rất rõ những thanh niên trí thức từ kinh thành xuống đây là hạng người thế nào. Đám người này, tùy tiện nhặt một người ra cũng đều có gia thế, có bối cảnh. Trong nhà làm quan, có tiền có quyền, một chút lễ vật khi cầu hôn, nói không chừng cũng đã là con số mà dân quê không dám mơ tới. Có tiền xây nhà? Chuyện này cũng không có gì là lạ.

Loading...