Một Ngày Trước Hôn Nhân Hủy Diệt: Ta Trở Lại Rồi - 1830

Cập nhật lúc: 2025-04-02 13:02:55
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Đình Hoài cười khổ: "Bé là người rất cố chấp, đã quyết định rồi thì chẳng ai thay đổi được."

"Không đi thì không đi thôi , chúng ta đâu thể cứ tránh ở phía sau để bé đứng mũi chịu sao được . Chả lẽ nhà mình bao nhiêu người như vậy , đều là đàn ông trai tráng sức dài vai rộng , lại để nhà họ Tần dắt mũi ? Dù sao thì, con không đồng ý hôn sự này.”

Gương mặt điển trai của Cố Đình Hoài lộ rõ vẻ kiên quyết.

Cố Duệ Hoài lại không phải cái đồ vật, dù hắn có phạm sai lầm , đã bị đuổi khỏi nhà , thì vẫn mang trong mình dòng m.á.u của Cố gia , vẫn là người Cố gia , sao có thể để người ngoài thao túng, đem hôn nhân đổi lấy quyền lợi cho người khác được .

Cố Chí Phượng xua tay, ôn tồn nói: "Chuyện ngày mai thì để mai nói. Đi ngủ cả đi."

Cố Nguyệt Hoài không hay biết họ đang bàn gì. Sau khi dỗ Yến Thiếu Đường đi ngủ, cô lập tức bước vào không gian Tu Di.

Trong không gian, mùi hương lúa mới vừa chín, quyện vào trong không khí, khiến lòng người cảm thấy an yên và thư thái. Cả một vùng rộng lớn, bạt ngàn lúa mì xanh tươi, tỏa ra mùi thơm ngọt ngào, như thể thiên nhiên đang vỗ về tinh thần con người.

Nga

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./mot-ngay-truoc-hon-nhan-huy-diet-ta-tro-lai-roi/1830.html.]

Cố Nguyệt Hoài đi về phía cây vải, hái một chùm quả vải đã chín đỏ.

Vị ngọt thanh của nó dường như khiến con người ta không thể dừng lại, ăn một quả rồi lại muốn ăn thêm quả thứ hai, thứ ba. Đó là cảm giác của sự thỏa mãn, như thể trong cuộc sống vất vả, những niềm vui nhỏ bé này lại trở nên quý giá vô cùng.

Không gian này không chỉ có vải, mà còn trồng đủ loại nông sản phong phú. Cả những cây ớt cay, bắp ngô đều kết trái, mỗi loại cây đều mang lại cho cô cảm giác thành quả của sự chăm chỉ lao động. Cố Nguyệt Hoài làm việc một hồi lâu, thu hoạch một đợt lúa, sau đó lại chôn hạt giống mới xuống đất, chờ đợi một vụ mùa mới đến.

Cố Nguyệt Hoài đứng trong không gian Tu Di, nhìn những cánh đồng lúa chín vàng thơm mùi lúa mới , những cây ăn trái trĩu quả, trong lòng cô lại càng cảm nhận sâu sắc cái cảm giác may mắn mà mình có được.

Trong lòng Cố Nguyệt Hoài không khỏi nhớ đến những gương mặt cô nhìn thấy thoáng qua ở trong đoàn người đến cửa toà soạn kiến nghị ngày hôm nay .

Bọn họ vì sao phải làm vậy ?

Đơn giản là vì miếng ăn , vì đói qua rồi , khổ quá rồi .

Dù sao, miếng cơm manh áo luôn là nỗi lo của biết bao nhiêu người nông dân , là cái khó khăn dai dẳng không buông tha họ suốt đời này qua đời khác , thế hệ này qua thế hệ khác .

Loading...