Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Nguyệt Hoài nghe vậy, khóe môi khẽ nhếch lên, ánh mắt lướt qua Chu Phong, mang theo ý cười giễu cợt. Người này, khi bị dồn đến đường cùng, chuyện gì cũng có thể làm, thật khiến người ta cảm thấy nực cười.
Lâm Cẩm Thư thu lại nét mặt, thoáng liếc nhìn con gái một cái, sau đó nghiêm túc đáp:
“Là chuyện của Bé sao? Tổ trưởng Chu cứ nói thẳng.”
Chu Phong nhanh chóng sắp xếp lại lời lẽ trong đầu, sau đó từ tốn kể lại toàn bộ sự việc liên quan đến Hoàng Thịnh từ đầu đến cuối. Cuối cùng, hắn hạ giọng, giọng điệu đầy thuyết phục:
“Lâm đồng chí, Tiểu Cố tuổi còn trẻ, chưa từng trải qua những chuyện như thế này nên không hiểu áp lực từ thủ đô. Nhưng chị hiểu mà, đúng không? Chị là mẹ của cô ấy, chị nên phân tích cho cô ấy hiểu rõ lợi và hại. Có những người, có những chuyện, nếu có thể tránh thì tốt nhất đừng dính vào!”
Những lời này thoạt nghe thì hợp tình hợp lý, nhưng sâu bên trong lại mang theo ý cảnh báo rõ ràng. Dường như trong mắt Chu Phong, bảo vệ Hoàng Thịnh mới là lựa chọn đúng đắn đối với quan viên huyện này.
Lâm Cẩm Thư nghe xong, hàng mày chau chặt, trong lòng không khỏi kinh ngạc. Hóa ra chuyện ầm ĩ đến tận thủ đô trong hai ngày qua, khiến không ít người bàn tán, lại là do Bé gây ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./mot-ngay-truoc-hon-nhan-huy-diet-ta-tro-lai-roi/1845.html.]
Bé... thực sự có bản lĩnh xoay chuyển càn khôn , ' khởi tử hồi sinh '? Nghĩ lại thì, dù ' khởi tử hồi sinh ' nghe có chút hoang đường , nhưng bản lĩnh trị bệnh cứu người của con gái khẳng định không kém .
Nhưng điều khiến bà ta ngạc nhiên hơn cả chính là, vì Yến Thiếu Ngu, con bé lại không tiếc bất cứ giá nào, thậm chí còn thành công tìm được chỗ đứng tại Quân khu 8.
Nga
Những điều Chu Phong vừa nói chẳng khác nào từng nhát búa giáng mạnh vào lòng bà, khiến bà ta ngẩn ra một lúc lâu, mãi vẫn chưa lấy lại được tinh thần.
Lâm Cẩm Thư còn chưa kịp lên tiếng, đã nghe thấy giọng nói lạnh nhạt của Cố Nguyệt Hoài vang lên
“Lâm nữ sĩ, tôi phải nói cho bà rõ, người Hoàng Thịnh muốn hãm hại chính là con dâu của bà. Những gì tôi làm đều là lẽ thường tình. Nếu bà muốn khuyên tôi đừng nhúng tay vào, vậy nhân phẩm của bà...”
Cô cố tình bỏ lửng câu nói, không tiếp tục nữa. Nhưng chính sự dừng lại ấy lại khiến bầu không khí trong phòng phút chốc trở nên nặng nề, từng câu từng chữ như một mũi kim đ.â.m thẳng vào lòng người khác. Sắc mặt mọi người phút chốc trở nên khó coi, nhất là Lâm Cẩm Thư.
Ngụy Lạc đứng một bên lặng lẽ quan sát, yên phận đóng vai người ngoài cuộc. Nhưng khi nghe thấy lời này của Cố Nguyệt Hoài, trong lòng bà không khỏi chấn động.