Một Ngày Trước Hôn Nhân Hủy Diệt: Ta Trở Lại Rồi - 2018

Cập nhật lúc: 2025-04-20 08:35:02
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy vẻ mặt anh, Cố Nguyệt Hoài khẽ nghiêng đầu, ánh mắt bình lặng như mặt hồ không gợn sóng, tựa như đã liệu trước được phản ứng ấy. Cô không dài dòng, chỉ thản nhiên thuật lại mọi việc đã xảy ra trong thời gian Tống Kim An vắng mặt ở Đại đội sản xuất Đại Lao Tử—từ việc Lý Nhĩ Tân bị Hoàng Thịnh làm cho ngạt thở đến c.h.ế.t , may là Hoàng Thịnh thấy Lý Nhĩ Tân ngừng dãy dụa , không biết là lúc này cơ thể Lý Nhĩ Tân chỉ là rơi vào trạng tháu c.h.ế.t giả , đã ngay lập tức kêu người khiêng Lý Nhĩ Tân đến cửa Cố gia ăn vạ , tuy may mắn còn giữ được mạng nhưng thần kinh não bộ bị tổn thương nghiêm trọng, e là nửa đời còn lại chỉ có thể nằm liệt một chỗ, trở thành một phế nhân , sống mà không còn sinh mệnh thực thụ , đồng nghĩa với việc tương lai đã bị huỷ hoại tại đây . Cho đến những thông tin về vụ y tá tự tử tại bệnh viện huyện ồn ào năm trước, bị người có tư tâm ém xuống , tất cả đều chỉ là những mảnh ghép rời rạc, nay đã được xâu chuỗi lại thành một bức tranh hoàn chỉnh , rõ ràng đến mức không thể chối cãi.

Càng nghe, gương mặt Tống Kim An càng thêm tái nhợt, thân thể khẽ run. Mỗi lời cô nói, như từng nhát c.h.é.m xé toạc lớp sương mù anh ta vẫn tự phủ lên mình bấy lâu nay.

Im lặng một thoáng, Cố Nguyệt Hoài hơi nhướng mày. Giọng nói cô vẫn giữ vẻ điềm đạm, nhưng hàm ý lại bén nhọn đến lạnh người:

“Anh nói xem, người mà anh hao tâm tổn sức che chở, đến cuối cùng là hạng người gì? Anh thực sự nghĩ mình hiểu hắn đến đâu?”

Câu hỏi ấy, như lưỡi d.a.o mỏng mà sắc, không cắt rách thịt, chỉ đ.â.m sâu vào tận tâm can, đủ để nghiền nát bất kỳ lời biện hộ nào còn sót lại trong lòng. Đó không chỉ là lời chất vấn về Hoàng Thịnh—mà còn là lời cảnh tỉnh dành cho chính bản thân Tống Kim An, về một người khác , người mà sau tất cả những gì Cố Nguyệt Hoài vạch trần trước mặt anh ta , anh ta vẫn lựa chọn bao che .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./mot-ngay-truoc-hon-nhan-huy-diet-ta-tro-lai-roi/2018.html.]

Anh ta cứng người, môi mím chặt, bàn tay vô thức siết lại bên đùi. Một lúc lâu sau, như thể phải gom đủ khí lực mới có thể thốt ra, giọng anh ta khàn khàn, nghẹn ngào:

“...Tôi vẫn luôn nghĩ hắn chỉ là người nóng nảy, dễ kích động, chứ chưa từng tưởng tượng hắn có thể xuống tay đến mức ấy. Tôi với hắn lớn lên cùng nhau, từng tưởng rằng hiểu rõ tính nết… Nhưng hóa ra, chỉ là tự dối mình.”

Nói tới đây, thanh âm bỗng nghẹn lại nơi cổ họng.

Tình nghĩa cũ, giờ phút này chẳng khác nào một tấm màn che vừa bị vén lên, để lộ ra một sự thật trần trụi và tàn nhẫn. Anh ta không còn gì để nói, chỉ có ánh mắt khô khốc và một nỗi nhục nhã đang cuộn trào từ sâu trong lồng ngực.

Nga

Anh ta không biết , vào lúc này , nên nói gì , nhưng anh ta biết , những điều Cố Nguyệt Hoài nói là thật , cô không có lý do gì để lừa anh ta. Chỉ là ... chỉ là anh ta vẫn luôn biết “tri nhân tri diện bất tri tâm”, nhưng khi câu ấy ứng lên chính mình, mới thấm thía được sự lạnh lẽo nơi lòng người, mới thấm thía được ... cái giá của sự mù quáng.

Là mắt anh ta mù, hay tai anh ta điếc , hoặc là lòng quá mềm yếu, mà lại bao lần vì chút tình nghĩa không biết là thật hay chỉ do bản thân anh ra tự vẽ ra , mà mặc kệ sự việc bày ra trước mắt , vẫn cố tìm lý do dung túng cho những hành vi đã chạm đến ranh giới luân lý?

Loading...