Muốn Dựa Vào Em - Chương 151: Ngoại truyện 11
Cập nhật lúc: 2024-12-31 23:34:44
Lượt xem: 27
Cậu thảm c.h.ế.t rồi!
Đến bệnh viện rồi, Cố Tần thấy bé con đang ngủ trong lòng chú Mục, tò mò nhón chân nhìn thử.
Mục Lăng Thành thấy vậy, hỏi: “Tần Tần muốn ôm em gái không nào?”
Cố Tần cong môi, nhẹ gật đầu.
Mục Lăng Thành cẩn thận từng li từng tí đặt con gái vào lòng Cố Tần, lại sợ cậu còn nhỏ mà làm đau bé con, Mục Lăng Thành vẫn đỡ lại bằng hai tay.
Trên người bé con có một mùi thơm của sữa, rất nhạt, cũng rất dễ chịu.
Chỉ là… em hơi xấu chút.
Nhưng mà rất ngoan, còn đáng yêu nữa.
Nhìn bé con yêu dấu đang ngủ trong n.g.ự.c mình, Cố Tần cảm thấy lòng chợt mềm đi. Cậu nhịn không được hôn lên khoé môi của bé một cái.
Sau đó, cậu ngẩng đầu nhìn Cố Ngôn Thanh, “Ba ơi, bé con trong bụng mẹ bao giờ mới chào đời thế ạ?”
Cậu bắt đầu muốn có em gái đến mức chờ không nổi nữa rồi.
Cố Ngôn Thanh xoa đầu cậu, “Sớm thôi con trai, chưa đến một tháng nữa.”
“Dạ.” Cố Tần nhìn em gái họ Mục trong lòng, lại hôn thêm cái nữa, đột nhiên cảm thấy thích bé lạ thường.
Nửa tháng sau, Tần Noãn lâm bồn, toại nguyện sinh được một bé gái.
Lúc đó, Tưởng Nam Khanh vẫn chưa ở cữ xong, cho nên hai người cùng ở lại khoa Phụ sản trong bệnh viện suốt tháng đó. Cố Tần tan học nhà trẻ liền được ba đón tới bệnh viện chơi với hai đứa em gái.
Cậu phát hiện hai đứa em gái này đang bắt đầu thay đổi từng ngày, dần dần đáng yêu hơn khi mới sinh rất nhiều.
Hôm nay là cuối tuần, Tần Noãn và Tưởng Nam Khanh đang ngủ trưa, Cố Ngôn Thanh và Mục Lăng Thành ôm con gái, ngồi nói chuyện ngoài phòng khách.
Cố Tần nhìn em gái trong n.g.ự.c người này một lát rồi lại nhìn em gái trong n.g.ự.c người kia, cho nên cậu là bận rộn nhất.
Bỗng nhiên, Mục Lăng Thành cười nhạo Cố Ngôn Thanh, “Ban đầu còn nói nhà anh gả công chúa nhỏ Tích Tích cho Mục gia tụi em làm con dâu, xem ra bây giờ thất bại rồi.”
Cố Ngôn Thanh nhướn mày, “Không sao cả, ngược lại cũng vậy thôi.”
Mục Lăng Thành liếc anh một cái, gương mặt lộ vẻ không hiểu, “Sao ngược lại được? Hai đứa đều là con gái, cùng lắm làm chị em tốt thôi.”
Cố Ngôn Thanh đẩy đẩy con trai, nhắc nhở: “Nhà anh còn có một đứa này mà. Tần Tần, gọi ba vợ đi con.”
Cố Tần kinh ngạc nhìn ba mình, sau đó lại nhìn chú Mục, trong lòng chả hiểu hai người đang nói gì.
Sắc mặt của Mục Lăng Thành dần trầm xuống, trừng mắt nhìn Cố Ngôn Thanh một chút, cũng ôm chặt con gái hơn, “Anh nghĩ hay đấy, em không đồng ý!”
Cố Tần lại nhìn về phía Cố Ngôn Thanh, “Ba ơi, nếu con gọi chú Mục là ‘ba vợ’ thì chúng ta có thể ôm Hoa Hoa nhà chú ấy về nhà mình nuôi không ạ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./muon-dua-vao-em/chuong-151-ngoai-truyen-11.html.]
Con gái của Mục Lăng Thành tên là Mục Sở, nhũ danh là Hoa Sóng Nhỏ [6], nhưng Cố Tần đọc từng chữ theo thứ tự rất phiền, cho nên thích gọi bé là Hoa Hoa, càng gọi càng quen miệng.
Cố Ngôn Thanh vuốt bàn tay nhỏ của con gái trong lòng mình, nghiêm túc nói: “Được, con gọi đi rồi chú Mục sẽ cho con ôm Hoa Hoa nhà chú về nuôi.”
Cố Tần nghe xong lập tức mừng rơn, vừa muốn mở miệng thì bị Mục Lăng Thành chặn lại, “Tần Tần là đứa trẻ tốt, cháu đừng để bị ba dạy hư. Ba cháu càng ngày càng không phải người nữa, cháu đừng giống ba đấy.”
“Nhưng cháu muốn ôm Hoa Hoa về nhà làm bạn với Tích Tích nhà cháu thật ạ.” Cố Tần ngẩng đầu nhìn Mục Lăng Thành, thương lượng nói: “Chú Mục à, cháu không gọi chú là ‘ba vợ’ nữa, chú cho nhà cháu nuôi Hoa Hoa đi ạ. Dù sao công việc của chú và dì Nam Khanh rất bận cơ mà?”
Khoé miệng của Mục Lăng Thành co rút, khẽ ‘xì’ một tiếng, “Tiểu Tần Tần, cháu giống hệt ba cháu, tính toán hay lắm!”
Nói xong, Mục Lăng Thành đứng dậy, ôm con gái đi.
…
Tác giả có lời muốn nói:
Đoạn kịch nhỏ:
20 năm sau.
Bởi vì mất đi nụ hôn đầu mà Mục Sở khóc đến tội nghiệp.
Cố Tần luống cuống tay chân, cuối cùng mới an ủi cô, “Thật ra có thể là em không biết chuyện này, nụ hôn đầu của em đã mất từ khi mới sinh ra rồi. Nụ hôn bây giờ không phải là nụ hôn đầu của em đâu, cho nên em không cần phải đau lòng như vậy.”
Mục Sở đỏ mắt nhìn anh, “Lúc vừa chào đời được ba mẹ hôn thì đâu có tính.”
Cố Tần chỉ chỉ bản thân, “Là… anh, anh hôn.”
Anh vừa dứt lời, Mục Sở đã kéo tay anh lại mà hung hăng cắn một cái.
Cố Tần nhịn đau, cười với cô, “Hoa Hoa nhà anh tức giận cắn người cũng dễ thương như vậy!”
Mục Sở: “…”
Còn Mục Lăng Thành đang trên đường tới đây, trong tay cầm đại đao dài hai trăm mét.
Đoạn kịch nhỏ này không phải viết cho vui đâu nhé, là chính văn của NGOAN, ĐỪNG CHẠY đấy~
_____
[1] Raw: 秦 | Trans: triều đại nhà Tần (221 – 226 trước Công Nguyên) -> Mang tính lịch sử, cho nên Cố Ngôn Thanh mới nói chữ này có ý nghĩa.
[2] Raw: 一举两得 | Trans: nhất cử lưỡng tiện – một mũi tên trúng hai đích/con nhạn -> Edit: một tên hai giới (tính); Mộc edit thuần ra luôn cho hợp ngữ cảnh.
[3] Raw: 顾惜 | Trans: chữ 顾 – cố: ngoảnh lại, nhớ về, hoài niệm; chữ 惜 – tích: luyến tiếc, yêu tiếc -> giải nghĩa phía sau.
[4] Raw: 宝马 | Convert + Trans + Edit: chiếc BMW: hình ảnh minh hoạ:
[5] Ảnh đế: diễn viên nam đứng đầu giới giải trí.
[6] Raw: 小浪花 | Convert: Tiểu Lãng | Trans: chữ 浪花 – bọt sóng, sóng nước vỗ thành hoa.