Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Muốn Dựa Vào Em - Chương 17

Cập nhật lúc: 2024-12-13 19:12:23
Lượt xem: 47

Ngày hôm đó, Đại học C đón tân sinh viên đông nghìn nghịt, sân trường đặc biệt nhìn rất hùng vĩ.

 

Sau khi kéo vali hành lý tới trường, Tần Noãn đi vào từ cửa Nam ở đối diện thư viện chính.

 

Nhìn dòng người đông đúc trong sân, cô tưởng tượng ra cuộc sống Đại học tương lai, nội tâm đã rất phấn khích nhảy cẫng lên.

 

Nhìn ra xa, Tần Noãn thấy trước cửa thư viện có hai mascot hình gà [1] lớn, đôi mắt loé lên màu sáng tươi. Cô tựa hồ chạy như bay lại đó, xích lại gần bức tượng, mở to đôi mắt hạnh ra nhìn, "Wow, thật đáng yêu!"

 

Xoa cái mũi gà, chọt cái miệng gà, sờ tới phao câu gà, Tần Noãn càng ngày càng thích, "Sao Đại học C lại có thể có tượng của động vật nhỏ đáng yêu như vậy chứ? Trang phục này làm mình nhớ hồi còn mặc quá!"

 

Cô nghiêng người lại gần trước mặt mascot, không nỡ rời đi, còn học gà trống mà gáy "Ha ha ha" vài tiếng. Cô lại vỗ cái đầu của hình nhân, "Gà đại ca, chúng ta chụp một bức ảnh nhé!"

 

Nói xong, Tần Noãn lấy gậy tự sướng trong balo trên lưng ra, cố định điện thoại rồi giơ lên, sau đó chụp ảnh với mascot.

 

Mà bên trong bộ mascot hình gà, Cố Ngôn Thanh lẳng lặng đứng đó nhìn cô, trong lòng có hơi hốt hoảng.

 

Đón chào tân sinh viên đến trường là do bộ phận Tiếp cận cộng đồng [2] được tài trợ bởi công ty Khoa học - Kỹ Thuật Dung Hoà, cho nên sử dụng mascot cho bọn anh mặc tuyên truyền.

 

Chỉ là sinh viên được phân công mặc mascot bất ngờ có chút chuyện, nhất thời lại không tìm được người khác thích hợp để thay. Anh là Phó hội trưởng đương nhiệm của Hội sinh viên kiêm cả Trưởng bộ phận Tiếp cận cộng đồng cho nên phải làm gương tốt, bị khẩn cấp kéo tới đây.

 

Cố Ngôn Thanh vừa mới mặc bộ mascot này vào không bao lâu đã gặp được Tần Noãn, còn bị cô kéo đi chụp ảnh chung.

 

Hơn một tháng không gặp, dáng vẻ khi cười của cô vẫn đáng yêu như thế, hệt như không có thay đổi gì. Anh chợt nghĩ đến những lúc cô theo đuổi anh rồi nói những lời tán tỉnh trêu chọc kia, lúc này như hiện rõ mồn một trước mắt.

 

Trong khi Cố Ngôn Thanh còn đang ngây người thì bị cô chụp phao câu gà.

 

Có lẽ nhờ ánh mắt cầu toàn của thợ làm uyên bác, cho nên phao câu gà của bộ mascot này phá lệ ưỡn lên ngạo nghễ. Lúc trước tuy đã có nhiều người sờ qua, nhưng bây giờ bị Tần Noãn vỗ một cái, thân thể của Cố Ngôn Thanh vẫn hơi sốc, cả người căng lên.

 

"Gà đại ca ơi, anh đứng thẳng người quá. Mascot hình gà đáng yêu như vậy mà đi tuyên truyền mới đặc biệt khiến người khác chú ý đó nha!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./muon-dua-vao-em/chuong-17.html.]

Cố Ngôn Thanh: "..."

 

"Anh hẳn là chưa thử à? Để tôi dạy cho anh, xoay eo này, sau đó nghiêng ót qua một bên, chân phải bước lên một bước." Tần Noãn vừa nói, vừa ở một bên làm mẫu cho anh nhìn.

 

Dáng vẻ rất hoạt bát và khả ái.

 

Sau khi làm mẫu xong, thấy mascot phía sau vẫn không cử động, Tần Noãn có chút buồn bực, "Gà đại ca, anh làm thử cho tôi chụp cùng một bức thôi, một bức thôi có được hay không? Tư thế như này của anh quá nhàm chán, không dễ nhìn đâu."

 

Cố Ngôn Thanh đen mặt, cả người căng thẳng, vẫn đứng yên không cử động. Anh thật sự không thể tạo dáng như cô nói, nhón mũi chân, vặn eo hay vểnh mông, cái nào cũng quá...

 

Tần Noãn lại vô cùng đáng thương mà nhìn anh, đôi mắt ậng nước phát ra tia sáng, khiến cho người ta nhìn một cái cũng bị hãm sâu vào đó.

 

"Xin gà đại ca thương xót đi mà, hôm nay là ngày đầu tiên khai giảng, tôi chỉ muốn chụp một bức ảnh lưu niệm thôi, anh thành toàn cho tôi một chút được không?"

 

Bên tai của Cố Ngôn Thanh ửng hồng, do dự một chút rồi thẳng người, dẫn bày ra dáng vẻ vừa rồi mà cô làm mẫu.

 

Mắt hạnh của cô lập tức hiện ra vui mừng, "Đúng rồi, chính là như vậy đó, ngẩng cằm lên một chút, vênh m.ô.n.g lên chút nữa, chụp đây! Tuyệt vời!"

 

Cô mừng rỡ phấn khởi chạy tới, cầm gậy tự sướng bấm tanh tách, chụp liền mấy bức ảnh.

 

Nhìn ảnh chụp trong điện thoại một cái, Tần Noãn thoả mãn cong môi cười, "Cảm ơn gà đại ca nhé!" Cô sờ sờ phao câu gà phía trên biển quảng cáo, "Quảng cáo này rất hay, tôi sẽ nhớ kỹ."

 

Cố Ngôn Thanh: "..."

 

"Xin hỏi gà đại ca, chỗ ghi danh của khoa Cơ khí - Điện tử ở đâu thế ạ?"

 

Cố Ngôn Thanh chỉ chỉ hướng đi cho cô, không hề lên tiếng.

 

Tần Noãn phất tay, cười tạm biệt anh.

 

Dáng người của cô cao gầy tinh tế, môi hồng răng trắng, mặt mày như hoạ, khi cười duyên lại cực kỳ ngọt ngào động lòng người.

Loading...