Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Muốn Dựa Vào Em - Chương 193

Cập nhật lúc: 2025-01-06 11:35:13
Lượt xem: 11

Xuyên qua cửa sổ xe, Cố Tần nhìn vào, lập tức hô tài xế dừng xe lại.

 

Bé bước từ trên xe xuống, lúc chạy tới nơi, chú Khâu Viễn và dì lạ mặt trùng hợp đi ra. Thấy sắc mặt của hai người hình như xảy ra tranh chấp, bé ngẩng đầu, chậm rãi qua đó.

 

Trước đây, Khâu Viễn từng được đồng nghiệp giới thiệu đối tượng cho. Từ chối hai lần, vì đối phương vừa kiên trì vừa có ý tốt, anh mới nghĩ rằng thử một chút cũng không sao, cho nên đồng ý đi xem mắt.

 

Sau khi hai người gặp mặt, anh mới phát hiện đối phương thế mà vẫn còn sinh viên, tuổi tác giữa hai người chênh lệch rất lớn. Anh cảm thấy không hợp nên trò chuyện hai câu đã tìm cớ rời đi.

 

Không ngờ tính cách của cô gái này rất dính người, gần đây vẫn luôn theo đuổi anh, còn không ngừng nói lời yêu thương.

 

Từ quán cà phê đi ra, ống tay áo của Khâu Viễn bị cô gái kia níu lấy. Cô gái bất mãn nhìn anh, “Không thử với em thì sao anh biết là không được chứ?”

 

Khâu Viễn có hơi buồn cười, “Cô gái trẻ, tôi lớn hơn cô mười tuổi đấy, thử cái gì với cô đây hả?”

 

Cô gái ngẩng mặt lên, “Nhưng em đâu có chê anh già.”

 

“…” Khâu Viễn có hơi bất đắc dĩ, “Cuối cùng thì cô thích gì ở tôi vậy?”

 

Cô gái hoạt bát cười đáp: “Anh có nhà ở thành phố C, có xe, có công việc, có thể diện, vẻ ngoài của anh cũng không tệ, rất phù hợp với tiêu chuẩn của em.”

 

Khâu Viễn: “Cô tìm một chàng trai cùng tuổi, khi cậu ấy bằng tuổi tôi cũng sẽ đạt được những thành tựu này.”

 

Cô gái nhíu mày, “Vậy em phải chờ nhiều năm lắm. Còn nữa, ở thành phố C làm gì dễ dàng như vậy. Nếu như người đồng lứa mà em tìm được không đạt được thành tựu gì thì em phải tìm ai mà khóc đây?”

 

“…” Con gái bây giờ sao thực dụng vậy? Còn chưa tốt nghiệp đã muốn không làm mà hưởng.

 

Khâu Viễn không muốn nói nhảm với cô ta, lắc đầu, “Đó là chuyện của cô, hai chúng ta không thể đâu.”

 

“Sao lại không thể? Năm nay em học năm tư rồi, đã có thể kết hôn!”

 

Khâu Viễn cau mày, vẫn chưa mở miệng, Cố Tần đã nhào qua ôm đùi của anh, cất giọng bất mãn: “Ba tìm mẹ kế cho con đấy ạ? Con còn chưa đồng ý đâu!”

 

Khâu Viễn ngây ra một lát, tròng mắt nhìn xuống quả đầu củ cải bất ngờ xuất hiện này.

 

Cô gái cũng choáng, ấp úng một hồi lâu, “Anh… anh có con rồi sao?”

 

“… Anh đã từng kết hôn à?” Cô ta chỉ vào Khâu Viễn, lại nhìn bé trai đang ôm đùi anh.

 

Nhìn Cố Tần một chút, Khâu Viễn gật đầu, “Đúng vậy, tôi từng kết hôn rồi, còn có con trai nữa.”

 

Sắc mặt của cô gái vừa xanh mét vừa trắng bệch, cô ta không muốn gả cho người từng kết hôn, càng không muốn làm mẹ kế của ai hết! ! !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./muon-dua-vao-em/chuong-193.html.]

 

Cô gái trẻ tức giận đến quay người bỏ đi.

 

Nhìn theo bóng lưng của dì lạ mặt đi xa, Cố Tần dương dương tự đắc, chống nạnh nói: “Chú cảm ơn cháu đi ạ.”

 

Khâu Viễn bóp bóp mặt bé, cười nói: “Được, cảm ơn cháu nha, chú mời cháu ăn ngon nè.”

 

Cố Tần rất vui vẻ, chạy đi nói với bảo mẫu và tài xế là không đi công viên nữa. Sau đó, bé nắm tay chú Khâu Viễn chạy về phía trước.

 

Trong một nhà hàng sushi, Cố Tần phấn khởi ăn sushi, đầu óc hiếm khi linh hoạt, “Chú ơi, lúc nãy dì kia muốn gả cho chú, sao chú không đồng ý thế ạ?”

 

Khâu Viễn liếc bé một cái, “Con nít hỏi nhiều thế làm gì? Cháu lo ăn là được rồi.”

 

Cố Tần tiếp tục ăn sushi, “Chú không nói cháu cũng biết, chú thích dì Tô chứ gì.”

 

Sững người một lát, Khâu Viễn kinh ngạc nâng mắt, “Cháu nghe ai nói?”

 

“Lúc dì Tô nói chuyện với mẹ, cháu đã nghe được.” Cố Tần trả lời.

 

Thấy Khâu Viễn không nói câu nào, bé lại hỏi: “Chú ơi, không phải hai người là bạn học sao ạ? Chú thích dì sao lại không theo đuổi? Ngược lại để dì đính hôn với người khác, người kia đối xử với dì không tốt.”

 

“Không tốt cái gì?” Khâu Viễn nâng mắt nhìn bé, lông mày cau lại, sắc mặt trầm đi.

 

Cố Tần nhai nuốt sushi trong miệng, sau khi ăn xong mới nói: “Chồng chưa cưới của dì Tô có rất nhiều bạn gái. Mấy ngày trước dì Tô mới phát hiện ra, sau đó, lúc dì gọi điện cho mẹ cháu đã khóc, hình như nói muốn huỷ hôn ạ.”

 

Khâu Viễn đen mặt, không nói câu nào, nắm tay đặt trên đầu gối vô thức siết chặt.

 

Yên lặng một lát, anh nhìn Cố Tần, thấy bé ăn gần xong thì mở miệng nói: “Không còn sớm nữa, chú đưa cháu về.”

 

“Dạ.” Cố Tần xoa xoa cái tay, sau đó cùng anh ra ngoài.

 

Lái xe đưa Cố Tần về tới biệt thự nhà họ Cố, Khâu Viễn dừng lại, nói với bé: “Tự cháu vào nhà đi, chú còn có việc.”

 

Khâu Viễn chưa trả lời, bé lại nói tiếp: “Nhưng sắp hết năm rồi ạ, chú không mua được vé tàu đâu. Nhà của dì Tô xa như thế, nếu lái xe sẽ mất thời gian rất lâu.”

 

Lông mày Khâu Viễn giật giật, dường như cũng mới nghĩ đến chuyện này.

 

Cố Tần ló đầu từ phía sau, dò xét nói: “Nhà cháu có máy bay, có thể đưa chú đi đấy ạ, rất nhanh là tới.”

 

Khâu Viễn kinh ngạc một chút, sắc mặt trầm xuống dẫn hoà hoãn lại.

 

Anh nhướn mày nhìn Cố Tần, “Cháu còn nhỏ tuổi mà thích xen vào chuyện của người khác đấy nhỉ.”

Loading...