Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Muốn Dựa Vào Em - Chương 20

Cập nhật lúc: 2024-12-14 11:45:07
Lượt xem: 37

Màn đêm buông xuống, ánh đèn bật lên.

 

Phòng số 301 của ký túc xá nam, mọi người lúc này đang thảo luận về tân sinh viên khoá mới, khí thế ngút trời.

 

"Khoa Kế toán lại có mỹ nhân rồi, là một tân sinh viên tên Lý Nhiễm nha! Tóc dài phất phới, khí chất ưu nhã, tôi đoán hoa khôi của trường năm nay sẽ là em ấy. Còn nam vương à... vẫn là Thanh ca của chúng ta thôi. Có Thanh ca ở đây, người khác bên ngoài cũng không tranh được."

 

Người nói là Khâu Viễn, trong miệng ngậm một que kẹo, cậu vỗ lên bả vai của Cố Ngôn Thanh, "Thanh ca à, ký túc xá nam của chúng ta ròng rã một năm nay không có ai thoát ế thành công. Hay là năm nay cậu hi sinh đi, cùng Lý Nhiễm ấy. Như vậy anh em sẽ được nhờ, tạo lập tình hữu nghị để mọi người đều có đối tượng, thế nào?"

 

Cố Ngôn Thanh ngồi trên ghế, hai chân bắt chéo vào nhau, vẫn tiếp tục ngoáy cây viết trong tay, chỉ cười không đáp.

 

Thôi Hạo và Khâu Viễn là đồng hương, lúc này Thôi Hạo vừa tới cửa, nghe thấy lời này lập tức không phục, "Cậu có tâng bốc Lý Nhiễm thành thiên hoa loạn truỵ [1] cũng vô dụng thôi. Hoa khôi của trường năm nay tuyệt đối là người của khoa Viễn thông chúng tôi. Khoa Kế toán các cậu tránh sang một bên!"

 

Cực hiếm khi khoa Viễn thông của mình có thể có được một mỹ nhân, cho nên ngữ khí của Thôi Hạo lúc này rất cứng.

 

Khâu Viễn nghe được liền cười không ngừng, "Cậu nên từ bỏ đi. Khoa Viễn thông các cậu có học muội đã là may mắn rồi, còn dám mơ tưởng tranh ngôi vị hoa khôi sao? Cậu đùa c.h.ế.t mình mất!"

 

"Còn cậu đừng mạnh mồm thế, khoa Viễn thông bọn tôi năm nay rất mạnh."

 

Khâu Viễn tỏ vẻ khinh thường câu nói này, khịt lỗ mũi một cái.

 

Thái độ của Khâu Viễn kích thích lòng háu thắng của Thôi Hạo. Thôi Hạo không khỏi động thủ, xắn tay áo lên, "Cậu không tin đúng không?"

 

Khâu Viễn còn tưởng rằng Thôi Hạo muốn đánh nhau với mình, cũng liền xắn tay áo lên.

 

Mấy người trong ký túc xá bị doạ đến mức lập tức muốn chạy ra ngăn cản họ lại.

 

Nhưng là sau một khắc, Thôi Hạo lấy điện thoại ra, "Tôi có Wechat của em ấy, để tôi cho các cậu xem được selfie của em ấy trên vòng tròn bạn bè, chờ đó!"

 

Mọi người: "..."

 

Ngay sau đó, Thôi Hạo kinh hỉ nói: "Nhìn nhanh lên, nhìn nhanh lên, em ấy vừa đăng trạng thái. Ồ, đây không phải là thư viện trường của chúng ta sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./muon-dua-vao-em/chuong-20.html.]

 

Trong bức ảnh là một cô gái dựa vào mascot hình gà, mắt ngọc mày ngài, cười đến mỹ lệ, rung động lòng người.

 

Chưa kịp khen cô gái này đẹp, Khâu Viễn chợt nhớ tới một chuyện lớn, ngẩng đầu nhìn về phía Cố Ngôn Thanh, "Này Thanh ca, mascot hình gà đáng yêu này... là cậu hả?"

 

Cố Ngôn Thanh nghi hoặc quay đầu, chỉ thấy Khâu Viễn đưa điện thoại tới trước mặt mình, chỉ vào bức ảnh trong màn hình cho anh xem.

 

"Tôi khinh! Bởi vì chiều lòng người ta mà Thanh ca cậu lại tạo dáng đáng yêu thế này à?" Khâu Viễn thật sự mở rộng tầm mắt, cả người như bị sét đánh.

 

Điền Phi Chương và Cận Bùi Niên nghe được cũng cảm thấy hứng thú, chạy qua xem thử.

 

"Ở đâu? Thanh ca tạo dáng gì cơ?" Sau khi chạy tới mà không thấy được ảnh, Điền Phi Chương hỏi Khâu Viễn.

 

Khâu Viễn reload lại trang một cái, nhún vai, "Em ấy xoá rồi."

 

"Sao lại xoá chứ? Tôi còn chưa xem được nữa." Điền Phi Chương có hơi thất vọng, gấp gáp lôi kéo Khâu Viễn, "Rốt cục là tạo dáng thế nào? Cậu làm lại thử xem."

 

Khâu Viễn tủm tỉm cười, "Chỗ nào của tôi cũng không làm giống được. Nhân vật chính đang ở đây, để cho cậu ấy tạo dáng lại cho chúng ta không phải được rồi sao?"

 

"..." Cố Ngôn Thanh khom lưng nhặt quả bóng rổ dưới chân lên, ném qua người họ.

 

Khâu Viễn và Điền Phi Chương ôm bụng cười, tránh được.

 

Cận Bùi Niên vẫn luôn trầm mặc, lúc này mở miệng, "Được rồi, hiếm khi cậu ấy không rõ lý do mà khom lưng vì học muội, vứt bỏ gánh nặng hình tượng để phối hợp chụp ảnh với em ấy, tất cả chúng ta đều vui mừng cho Thanh ca, cho nên đừng cười cậu ấy nữa."

 

Lời này vừa nói ra, Khâu Viễn và Điền Phi Chương càng cười lộn ruột.

 

Trên mặt Cố Ngôn Thanh có chút nóng. Anh trừng mắt nhìn Cận Bùi Niên, "Cậu ồn ào chung với họ rồi đấy!"

 

Cận Bùi Niên cười, "Theo sự hiểu biết của tôi đối với cậu, chuyện cũng làm tới bước này, nếu còn nói bản thân không có ý gì với em ấy thì tôi cũng không tin đâu."

 

"Bọn tôi cũng không tin." Điền Phi Chương và Khâu Viễn đồng thanh.

Loading...